Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (61) Thôi Thôi! Thôi thôi! Nàng hãy tay buông Để ta thui thủi ôm buồn lẻ loi Gãi lưng có chút xíu thôi Vậy mà cũng thử mấy lời…xót xa Giờ thì hết hứng rồi đa Không thèm chung võng đậm đà nữa đâu Ra sau nhà lấy cần câu Kiếm mồi về nhậu cho sầu phôi phai Và rồi sáng sớm ngày mai Tiếp tục ra quán lai rai tới chiều Hà hà…nhờ gió thổi nhiều Bửa nay có dịp cánh diều phất phơ… NTS DỖI HỜN Thương tằm nhả kén giăng tơ Chàng nỡ hững hờ cay đắng vậy sao Rưng rưng nhuốm lệ nghẹn ngào Màn đêm lặng lẽ chênh chao cõi lòng Chàng đi để dạ ngóng trông Xót xa chiếc bóng đơn phòng riêng em Ưu tư khắc khoải nỗi niềm Nhớ thương da diết bên rèm tái tê Chàng gieo chi nỗi ê chề Liêu xiêu ngọn gió sầu lê gót hài Luỵ phiền tóc rũ màu mây Sao mờ nguyệt lạnh đong đầy áng thơ...... T.M
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (62) DỖI HỜN Thương tằm nhả kén giăng tơ Chàng nỡ hững hờ cay đắng vậy sao Rưng rưng nhuốm lệ nghẹn ngào Màn đêm lặng lẽ chênh chao cõi lòng Chàng đi để dạ ngóng trông Xót xa chiếc bóng đơn phòng riêng em Ưu tư khắc khoải nỗi niềm Nhớ thương da diết bên rèm tái tê Chàng gieo chi nỗi ê chề Liêu xiêu ngọn gió sầu lê gót hài Luỵ phiền tóc rũ màu mây Sao mờ nguyệt lạnh đong đầy áng thơ...... T.M Yêu Mình Mình ơi! Giả bộ đó mà Nào đâu nỡ để chiều tà mình em Lẻ loi bóng chiếc bên thềm Nghẹn ngào, trông ngóng, con tim não nề Năm xưa tiếng hẹn câu thề Lòng anh đậm khắc chẳng hề phôi phai Non cao, biển rộng, sông dài Mảnh hồn hai đứa mãi hoài chung đôi Đừng buồn nữa nhé mình ơi Anh ra sau tắm để rồi nằm chung Hương thơm loang tỏa khắp vùng Đắm say ngây ngất giấc nồng dưới trưa…… NTS
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (63) Nỗi Buồn Thầm Lặng Hỡi ngàn yêu dấu ảnh trăng thanh Em có nghe không? Khúc nhạc đàn Chầm chậm nhịp đều loang cả trái Âm vang réo rắt phả mơ màng… Có cảm chiều nay bước phố phường Một người lặng lẽ cuốn niềm thương Dừng xe ghé lại bên lề quán Từng ngụm cà phê…thả vấn vương Để rồi thơ thẩn vọng trời xa Cất cánh hồn bay dưới ráng tà Lững thững hốt làn tia nhạt nắng Đặt vào sâu thẳm gợi ngân nga Phải chăng đậm khắc mảnh tình ai Theo bóng thời gian đượm thắm rồi Nhưng bến sông đời hai lối rẽ Chỉ đành thao thức, nghẹn chơi vơi Đêm đêm dạo khắp cõi không gian Giạt gió lùa mây để kiếm nàng Có lúc ánh thề soi biển lặng Khi bầu trống vắng áng mây giăng Tiếng hẹn câu thề vạn kỷ xưa Từng hồi loáng thoáng tận tâm tư Nghìn năm tha thiết, đau ly biệt Chỉ phút giây nầy, đợi giữa mơ… Tí tách mưa rơi đẫm ướt đường Gửi vào khí lạnh chút hàn sương Đứng lên…mở khóa rồ ga chạy Gờn gợn trong tim một nỗi buồn….. NTS OAN TRÁI Vạn lần rung cảm trải Hồn Nương Chàng hỡi vì đâu để vấn vương Chân bước lang thang từng góc phố Cà phê thấm giọt đắng hồn thương Quạnh quẽ trăng xiêu sương lạnh tràn Thơ sầu da diết khúc châu loang Đã khiến tim côi như rỉ máu Nghe lòng đắng đỏi giấc liêu hoang Núi sông mờ bạc dạ chơi vơi Trắc trở duyên ta trách bởi trời Thiếp chàng chẳng thẹn vong tình phụ Vẫn lỡ duyên cay xót kiếp đời Vòng tay tròn ước trường canh vắng Mộng mị lãng du quyện chín tầng Bến đợi thuyền trông dù nghịch cảnh Say tình ái thoả điệu đàn ngân.... T.M
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (64) OAN TRÁI Vạn lần rung cảm trải Hồn Nương Chàng hỡi vì đâu để vấn vương Chân bước lang thang từng góc phố Cà phê thấm giọt đắng hồn thương Quạnh quẽ trăng xiêu sương lạnh tràn Thơ sầu da diết khúc châu loang Đã khiến tim côi như rỉ máu Nghe lòng đắng đỏi giấc liêu hoang Núi sông mờ bạc dạ chơi vơi Trắc trở duyên ta trách bởi trời Thiếp chàng chẳng thẹn vong tình phụ Vẫn lỡ duyên cay xót kiếp đời Vòng tay tròn ước trường canh vắng Mộng mị lãng du quyện chín tầng Bến đợi thuyền trông dù nghịch cảnh Say tình ái thoả điệu đàn ngân.... T.M Thương Nhớ Vọng Xa Xôi Nương ơi! Da diết cõi lòng ta Canh cánh tâm tư nỗi đậm đà Mà bến sông dài, đò vắng bóng Phải đành tê tái hướng trời xa… Tim đau mãi gợn khúc yêu đương Tha thiết choàng tay ủ ấm nàng Nhưng nẻo sương mờ giăng phủ kín Từng hồi đồng vọng tiếng ngân chuông Thơ thẩn dưới chiều chút loãng phai Để rồi giây phút gợn niềm say Ngàn ly biệt khổ, ngàn vương vấn Một áng thơ tình….gửi tặng ai Cho em chốn ấy bớt chơi vơi Và cũng cho anh đỡ ngậm ngùi… Ôi hỡi! Non thề cùng biển hẹn Giờ đây thương nhớ… vọng xa xôi!... NTS
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (65) Hẩm Hiu Phận Mình Nặng tình đậm nghĩa phu thê Tình Lang Nương Tử lời thề kiếp xưa Chàng đi giữa lúc trời mưa Hồn Nương cô lẻ rèm thưa vọng chàng Mỏi mòn lưu lạc trần gian Duyên trời sắp đặt Nương Lang sum vầy Tình chưa đượm, đã đắng cay Chàng đà có vợ Nương đây đau lòng Hỡi chàng có hiểu hay không Bơ vơ lạnh lẽo phòng không đêm trường U hồn thổn thức tơ vương Chàng vui duyên thắm còn Nương lệ sầu.... T.M Nỗi Đau Nương ơi! Hãy xóa nỗi đau Trần gian ngang trái dẫu sao lỡ rồi Bởi anh chuyển kiếp làm người Nào đâu nhớ được chuỗi đời âm gian Phu thê nghĩa nặng đá vàng Nghìn năm vạn kỷ ta nàng sắc son Hương tình thắm đượm sớm hôm Phiêu diêu nhàn tản linh hồn chu du Giờ đây ảm đạm màu thu Phù vân cõi thế, mịt mù dấu xưa Hữu duyên tao ngộ trăng thơ Ngỡ ngàng mây nước, thẫn thờ xót xa… NTS
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (66) Cảnh Ngộ Trái Ngang Ngày ấy chia tay với vợ nhà Lênh đênh biển sóng, vượt ngàn xa Tìm thăm đất Tổ, tình thâm trọng Vơi nỗi đau lòng lạc Mẹ Cha… Bỗng đâu u ám, dậy cuồng phong Lật úp thuyền nan xuống giữa dòng Cuồn cuộn lôi người va mỏm đá Thời gian…tỉnh lại, ngó mênh mông Lạnh run, ê ẩm khắp toàn thân Trầy xước thịt da, máu tụ bầm Tâm trí vật vờ, sao chẳng nhớ… Chơi vơi, lạc lõng, bước lang thang! Thời gian lặng lẽ cứ trôi đi Chốn lạ dần quen khắp bốn bề Lởn vởn còn đây nhưng phải sống Vui buồn ấm lạnh cánh hồn phi… Rồi cũng như ai, ghé đậu thuyền Dưới bầu thanh mát kết xe duyên Căn lều tình ái ngày hai buổi Mưa nắng, cần lao…trải nỗi niềm… Bất chợt tia vàng xẹt xuống mơ Khai thông u ám rải lờ mờ Từ từ mở cửa trong tiềm thức Ẩn hiện chập chờn một bến thơ… Đau lòng da diết mảnh hồn linh Ngang trái giờ đây buộc chữ tình Vợ đó, vợ đây đều cũng vợ Hỡi ôi! Sao xé nửa thân mình!... NTS Thổ Lộ Cùng Tình Lang Sấm chớp cuồng phong trùm vũ trụ Mộng trần lạc bước mảnh hồn linh Lang thang kiệt quệ thân rời rã Vọng kiếm Tình Lang mãi biệt hình Trời xui đất khiến vườn tao ngộ Hiện kiếp đôi hồn trải áng thơ Thiên thu thương nhớ sầu ly biệt Trong những đêm đen sương phủ mờ Nhìn nhau suối lệ chảy hai hàng Gầy guộc xanh xao bóng dáng chàng Vẫn chứa tim yêu đầy mãnh liệt Nghe đau tủi phận nghẹn tâm can Nay chàng thổ lộ chuyện trần gian Nghiệt ngã gian truân lắm bẽ bàng Thương cảm bạn lòng lâm nghịch cảnh Dạ càng tha thiết mến yêu Lang Đã tỏ nguồn cơn luống cảm thông Dù không trọn vẹn kết tơ hồng Vẫn mong quyện chặt đôi tim vỡ Sưởi ấm tình thơ dưới ánh hồng...... T.M
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (67) Thổ Lộ Cùng Tình Lang Sấm chớp cuồng phong trùm vũ trụ Mộng trần lạc bước mảnh hồn linh Lang thang kiệt quệ thân rời rã Vọng kiếm Tình Lang mãi biệt hình Trời xui đất khiến vườn tao ngộ Hiện kiếp đôi hồn trải áng thơ Thiên thu thương nhớ sầu ly biệt Trong những đêm đen sương phủ mờ Nhìn nhau suối lệ chảy hai hàng Gầy guộc xanh xao bóng dáng chàng Vẫn chứa tim yêu đầy mãnh liệt Nghe đau tủi phận nghẹn tâm can Nay chàng thổ lộ chuyện trần gian Nghiệt ngã gian truân lắm bẽ bàng Thương cảm bạn lòng lâm nghịch cảnh Dạ càng tha thiết mến yêu Lang Đã tỏ nguồn cơn luống cảm thông Dù không trọn vẹn kết tơ hồng Vẫn mong quyện chặt đôi tim vỡ Sưởi ấm tình thơ dưới ánh hồng...... T.M Nỗi Niềm Hồn Lang Bâng khuâng, vọng tưởng mảnh tình xưa Khiến mãi ưu tư giữa bốn mùa Khuây khỏa nỗi niềm lên mảnh trắng Thả vào ảo ảnh gửi đong đưa… Lặng lẽ thời gian chầm chậm trôi Gần ba thu quạnh một canh đời Cánh hồn đây đó tìm thương nhớ Ngờ ngợ cũng rồi…chỉ thế thôi Ngày kia gặp gỡ bóng hình ai Suối biếc long lanh, mái xỏa dài Vóc ngọc thanh tao, nhìn thẳng hướng Lưng ong, thon thả nét trang đài Nàng đã cùng ta san sẻ lòng Thuyền mơ bậu bạn lướt dòng sông Thơ trăng xướng họa ru dìu mộng Dào dạt lâng lâng cả trái hồng…. Tất cả sao mà tợ giống Nương Cho dài thao thức dưới canh sương Vấn vương, lưu luyến hoài canh cánh Nghịch cảnh trần gian…dạ thấy buồn!... NTS
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (68) RU TÌNH MỘNG ÁI Sao óng ánh giang cầu Chàng hỡi tận nơi đâu Từng đêm ta tựa gối đầu Dưới vầng nguyệt tỏ là màu mắt xưa Gió thoảng lá đong đưa Tí tách hiên lầu mưa Đèn khuya lấp loé song thưa Hồn Nương mãi đợi chàng chưa thấy về Bóng ngả vọng sơn khê Thân lưu lạc não nề Vấn vương hoá cánh hồn thê Tìm nhau nối lại lời thề sắc son Trông chờ luống mỏi mòn Thấm buồn dạ héo hon Dế kêu vạc khóc nỉ non Mày ngài mắt phượng giữ tròn huyết trinh Lẻng kẻng tiếng phong linh Điệu nhạc đượm ru tình Yêu chàng ta thoát hồn linh Nương vào dạ thảo mộng tình ái ân... T.M Dìu Mộng Phôi Pha Tao ngộ giữa đêm thanh Dào dạt ngắm nhìn nàng Lòng nghe cảm xúc lâng lâng Để rồi vương vấn ngập tràn con tim… Ôm ấp trọn nỗi niềm Mang cánh một loài chim Không gian ảo ảnh bay tìm Gần ba thu quạnh bên thềm đong đưa Héo hắt nhớ hình xưa Khắc khoải mãi bốn mùa Âm thầm lặng lẽ canh khuya Thả hồn lững thững tìm về bến mơ Nương lạc nẻo chơ vơ Lang mỏi gót bên bờ Dòng sông nước chảy lững lờ Chuyến đò đậu sẵn đợi chờ bóng ai Nay dưới ánh trăng đầy Gió thổi giạt làn mây Hồn linh đan chặt bàn tay Dìu nhau bến mộng, chuỗi dài phôi pha… NTS
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (69) Lỡ Làng Xót Xa Ai nỡ gieo chi cảnh lỡ làng Để em trời ấy bóng lang thang Còn anh ôm trọn bầu tê tái Thương nhớ trăng vàng vội vỡ tan! Hỡi ôi! yêu dấu thuở năm nao Bỗng chốc ngày kia “lạc chỗ nào” Và kẻ say tình lay điệp khúc Trở thành ngọn gió “khuất vào đâu” Đường đời đôi ngả rẽ chia xa Nguyệt tỏa long lanh hóa nguyệt tà Bến mộng trăm hồng dần hé nhụy Biến chiều thu quạnh rũ hàng hoa Hãy khóc đi em! Khóc thật nhiều Những gì đau đớn chứa bao nhiêu Được loang theo nước trào ra khóe Rơi rụng chìm sâu dưới ngọn khều! Bởi anh nay đã có vườn thơ Cây trái sum sê dọc mé bờ Có nhạc, có đàn vui réo rắt Có niềm ước vọng thả khung mơ Còn em thui thủi sớm chiều hôm Muốn vói bàn tay nắm chiếc đờn Nhưng đã đứt rồi luôn mấy sợi Làm sao khuây khỏa nỗi cô đơn Em cứ khóc đi! Khóc nữa đi Để mai, để mốt chẳng còn chi Người thương tha thiết từ năm ấy Va đá giờ đây…lạc lối về… NTS Nhỏ Lệ Mộng điệp vì đâu nhạt sắc màu Ái ân thề hẹn vội tan mau Đắm say thương nhớ giờ hư ảo Một thuở luyến lưu hoá bể sầu Gió lộng đêm tàn rũ suối mây Thuyền tình lệch lối bỡi vì ai Ưu tư héo hắt hồn thơ thẩn Lụng phím tơ chùng nhỏ lệ cay... T.M
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (70) Nhỏ Lệ Mộng điệp vì đâu nhạt sắc màu Ái ân thề hẹn vội tan mau Đắm say thương nhớ giờ hư ảo Một thuở luyến lưu hoá bể sầu Gió lộng đêm tàn rũ suối mây Thuyền tình lệch lối bỡi vì ai Ưu tư héo hắt hồn thơ thẩn Lụng phím tơ chùng nhỏ lệ cay... T.M Da Diết Để giờ héo hắt cả đôi nơi Lóng lánh vừa treo đã nhạt rồi Bóng tối loang dần từ bốn phía Khiến hàng cây cỏ nghẹn chơi vơi Kẻ lụy âm thầm thả bước chân Tấc lòng hướng vọng cõi xa xăm Vì sao thế hỡi! Vì sao hỡi! Da diết tràn đây lại ảnh tàn… NTS
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (71) Cũng Một Chiều Buồn Lại cũng chiều nay cận mé đường Cà phê lặng lẽ, nỗi niềm vương Rồi lòng hướng vọng về xa vợi Trăn trở, trầm ngâm…dạ cũng buồn! Nhớ cánh môi hồng đượm nét thanh Khép vào, duyên ẩn dưới long lanh Như tròn gói ghém lời yêu dấu Giữ kín bên trong sẵn để dành… Nhớ ánh mơ màng thả dáng nghiêng Gợn buồn man mác ảnh thuyền quyên Kề bên má trái làn mây nhẹ Lất phất vuốt ve vẻ dịu hiền Nhớ suối nhung huyền trải ý thơ Xõa theo thon thả tự bao giờ Lâng lâng dào dạt hồn ai ngắm Một bức tranh hình lắm ngẩn ngơ!… Những đó em đà gửi tặng anh Thầm mong vườn thắm nụ đơm cành Dẫu cho nắng hạn hay tầm tã Sẽ một mai này rộ giữa xanh… Nhưng em nào biết cõi lòng tôi Cứ mãi bâng khuâng với ngậm ngùi Muốn vói bàn tay nâng quả mộng Nào đâu thể được…bởi chơi vơi Để tái tê tràn mỗi phút giây Luyến lưu thương nhớ đậm về ai Nhưng trời ơi hỡi! Tình yêu hỡi! Xám đã giăng đầy, rụng cánh bay!..... NTS Ôi! Còn Gì! Lệ ngấn mi rồi chàng thấy không Còn gì mơ ước nữa mà mong Gió lùa mây xám giăng đường mộng Đau nhói con tim, đắng cõi lòng Lưu lạc trần gian cứ ngỡ rằng Cùng chàng thưởng nguyệt ngắm sao băng Thả hồn bay bổng theo ngày tháng Xướng hoạ thi văn dưới ánh trăng Trải rộng hồn mơ giữa đất trời Xây thành dệt ái thoả vui chơi Để khúc trường tình tươi sắc thắm Hương yêu nhè nhẹ vượt ngàn khơi Nào ngờ mộng tím, phím chùng dây Đơn mảnh trăng vàng nỡ bẻ hai Tình toả hương chi rồi vụt tắt Cho lòng đắng đỏi thấm men cay..... T.M
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (72) Ôi! Còn Gì! Lệ ngấn mi rồi chàng thấy không Còn gì mơ ước nữa mà mong Gió lùa mây xám giăng đường mộng Đau nhói con tim, đắng cõi lòng Lưu lạc trần gian cứ ngỡ rằng Cùng chàng thưởng nguyệt ngắm sao băng Thả hồn bay bổng theo ngày tháng Xướng hoạ thi văn dưới ánh trăng Trải rộng hồn mơ giữa đất trời Xây thành dệt ái thoả vui chơi Để khúc trường tình tươi sắc thắm Hương yêu nhè nhẹ vượt ngàn khơi Nào ngờ mộng tím, phím chùng dây Đơn mảnh trăng vàng nỡ bẻ hai Tình toả hương chi rồi vụt tắt Cho lòng đắng đỏi thấm men cay..... T.M Vẫn Còn Đây Và Tiếng Hú Thì thôi em hỡi! Mảnh tình say Gói kỷ vào tim, giữ kín nầy Những lúc chạnh buồn dâng nỗi nhớ Xuất hồn theo gió đến cùng ai… Ta vẫn còn đây một cảnh trời Có ngàn tinh tú, ánh trăng soi Có vườn hoa nở, muôn hương tỏa… Cũng đẹp, cũng thơ, cũng tuyệt vời Anh sẽ nhẹ nhàng trải dấu yêu Chụt lên má thắm thật là nhiều Và lau khô lệ sầu thương tiếc Tiếp đậm môi hồng chuỗi tiếng kêu… Đêm nay ẵm ngọc lên đồi mộng Nhìn xuống xa xa nước bập bồng Kìa! Chiếc thuyền ma đang đậu đó Bỗng đâu hu hú……………. N…h…ớ……h…a…y…..k…h…ô…n…g? ... NTS
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (73) Thơ họa không đề Đêm trăn trở sầu vương heo hắt Nhìn sương rơi nước mắt lưng tròng Vạn niên chờ đợi ngóng trông Hồn Lang ơi hỡi hỏi lòng vấn vương...... Tam Muội Gặp hồn em niềm thương tràn đến Lại vướng buồn khấp khểnh éo le Thôi đành trải cánh vào mơ Phôi phai ngày tháng thẩn thờ vấn vương..... Nguyễn Thành Sáng Em chỉ muốn trở về âm cảnh Vọng Tình Lang với mảnh hồn đơn Đêm đêm khởi khúc nguyệt đờn Ôm sầu thao thức dỗi hờn thiên Thu... Tam Muội Tình Nương hỡi! Mặc dù ly biệt Hãy còn đây tha thiết niềm thương Thôi em hãy xóa u buồn Đêm đêm hai đứa cánh hồn tìm nhau... Nguyễn Thành Sáng
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (74) Thơ họa không đề Đêm khuya lạnh mây luồn trong gió Mộng sánh đôi vàng võ đợi chờ Cõi trần côi cút bơ vơ Phòng đơn gối lẻ quạnh bờ yêu đương Ôm bóng nguyệt đêm trường thổn thức Tiếng tơ lòng vội nức vỡ tan Ai gieo chi cảnh lỡ làng Lệ rơi đứt đoạn cung đàn nửa dây.... Tam Muội Nương yêu hỡi! Còn đây ý sống Cõi dương trần hai bóng hồn linh Ấp ôm một tấm chân tình Ngàn năm vạn kiếp mãi mình có nhau Dẫu giờ đây lệ trào khóe mắt Hai nẻo đời chất ngất buồn thương Thôi em hãy thả giọt buồn Đêm đêm chìm giấc mộng hường ái ân.... Nguyễn Thành Sáng
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (75) NỖI LÒNG Trời sa mạc chìm trong cơn tĩnh mịch Sỏi đá khô cằn, u tịch hoang vu Duyên nghịch cảnh nỗi trầm u giăng phủ Một đoá quỳnh ủ rũ tím chiều Thu Chân lãng đãng thả hồn theo vệt khói Nghe cô đơn lạc lõng nhói tim sầu Niềm da diết đong đưa màu thương nhớ Giọt lệ buồn tan vỡ khúc tình sâu Người yêu hỡi duyên đời ta trắc trở Khúc bi ai nức nở nghẹn chơ vơ Bao kỷ niệm thôi giờ đành chôn chặt Để đêm về không héo hắt vần thơ....... T.M Cứ Để Yên Chôn kỷ niệm để vần thơ không héo Nhưng mảnh tình vẫn réo gọi trong tim Làm sao thể lặng yên nhìn sương nhễu Chẳng gợn buồn nặng trĩu phải không em Thì thôi đi! Hãy để lòng sống thực Với những gì ấm ức bởi đau thương Khiến da diết đoạn trường từng giây phút Trách cơ cầu cắt đứt mối tơ vương Để mai nầy nắng tàn sau đỉnh núi Bóng cô đơn thui thủi bước đìu hiu Tất cả gì thật nhiều từ nỗi nhớ Tự nhạt nhòa theo gió khỏi đăm chiêu!... NTS
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (76) Thanh Thản Bước Chân Anh hỏi đêm rồi ngủ được không? Bên kia em viết gửi đôi dòng….. Hỡi ôi! Da diết lòng anh quá Trằn trọc canh dài bởi nhớ nhung!… Đã khiến âm thầm dưới lặng yên Bâng khuâng nghĩ ngợi tím con tim Chăn đơn giá lạnh, hồn tê tái Thao thức, mênh mang, lắc đảo thuyền Để sáng mai nầy mệt mỏi thân Phải lê dã dượi đến nơi làm Bộn bề công việc, bao thu xếp… Mấy sợi trong đầu có thể căng Chắc rằng ăn uống bớt phần ngon Vì khối tâm tư mãi vẫn còn Hình ảnh khung trời mây phủ xám Nửa mờ nghiêng vạt khuất trăng non Chiều tà lặng lẽ gót quay về Hộp kín bây giờ lại bật ra Réo rắt âm vang từ khoảng giữa Lần hồi tiếp tục nhịp ngân nga… Em ơi! Hai nẻo cách phương trời Cũng giống chung bầu vạn xám trôi Cũng nắng, cũng mưa và cũng gió… Cũng niềm vương vấn, vọng xa xôi Nhưng biết phôi phai khúc nhạc sầu Bởi mang héo hắt lợi gì đâu Khi lời trao hẹn còn in đó Thanh thản mà đi thẳng nhịp cầu…. NTS NHỚ LẮM MÌNH ƠI Bóng đổ chiều loang khuất cuối đồi Mịt mù khói quyện trái tim côi Nhớ thương da diết đầy tê tái Khắc khoải lệ lòng mãi chẳng nguôi Chân trời phương ấy dấu yêu ơi Chớ để u buồn ảm đạm khơi Thao thức đêm dài bên gối lạnh Nhả vần thơ rụng xót tình lơi Gió thoảng đào hoa lả chả rơi Đâu đây vang vọng tiếng "mình ơi" Ngọt ngào tha thiết ôi thương quá Nhớ lắm trời ơi nhớ một người Dương trần dẫu thể chẳng chung đôi Cách trở uyên ương vạn kỷ rồi Nhưng vẫn ươm tình chăn gối mộng Đợi ngày trở lại cõi âm thôi...... T.M
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (77) Cứ Để Yên Chôn kỷ niệm để vần thơ không héo Nhưng mảnh tình vẫn réo gọi trong tim Làm sao thể lặng yên nhìn sương nhễu Chẳng gợn buồn nặng trĩu phải không em Thì thôi đi! Hãy để lòng sống thực Với những gì ấm ức bởi đau thương Khiến da diết đoạn trường từng giây phút Trách cơ cầu cắt đứt mối tơ vương Để mai nầy nắng tàn sau đỉnh núi Bóng cô đơn thui thủi bước đìu hiu Tất cả gì thật nhiều từ nỗi nhớ Tự nhạt nhòa theo gió khỏi đăm chiêu!... NTS Vọng Tầm Tình Lang Trời sa mạc trăng đêm nay sáng quá Cả khung trời như phả ánh hào quang Niềm rạo rực nhớ chàng vương tha thiết Quả tim hồng mải miết điệu trầm vang Vì nghịch cảnh cung đàn xưa chẳng vẹn Dư âm đưa nghèn nghẹn giữa giấc nồng Màn đêm xuống chạnh lòng bao cảm xúc Quyện cõi hồn thúc giục vượt tầng không Ngàn tinh tú bềnh bồng soi mặt nước Sóng li ti ánh mượt sải biển khơi Con gió thổi chơi vơi niềm trống trải Mãi phiêu bồng hoang hải nỗi tịch liêu Cánh rã rệu ráng chiều loang triền núi Mây giăng mờ cát bụi dậy cuồn phong Nghe đắng đỏi mênh mông đường vô định Dạ cảm buồn bịn rịn hướng xa xăm Dáng gầy guộc lặng thầm bên ô cửa Phải chăng chàng của thuở vạn kiếp xưa? Ôi da diết, đong đưa tình trỗi dậy Tình Lang ơi! đàn khảy ngập hồn yêu. Tam Muội
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (78) Thơ họa không đề Đêm sầu mộng tương tư thổn thức Suối lệ buồn nao nức chàng ơi Dư âm cánh nhạn xa vời Băng khuăng trở giấc chơi vơi cõi lòng ... Tam Muội Anh sẽ trải cánh hồn qua ấy Tìm gặp nàng nối lại tơ vương Cho em thôi hết nỗi buồn Cho anh canh vắng nhìn sương chẳng hề... Nguyễn Thành Sáng Muốn nghe thỗn thức tiếng tơ lòng Của chàng lãng tử tận trời đông Có rung có cảm từng đêm vắng Hay chỉ vui chơi hái nụ hồng... Tam Muội Trời đông người ấy lắm yêu nàng Chỉ tiếc cảnh đời nỗi trái ngang Tha thiết đậm đà nhưng phải chịu Tím lòng da diết dưới khung xanh… Nguyễn Thành Sáng
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (79) Thơ họa không đề Thức trắng năm canh trổi phím sầu Duyên tình cách trở sẽ về đâu Trời Nam đất Bắc xa ngàn dặm Khắc khoải trong tim lệ nhạt màu... Tam Muội Đừng buồn trăn trở nữa mình ơi Duyên của đôi ta thắm đượm rồi Nam Bắc nghìn trùng muôn cách trở Phù vân khoảnh khắc đó mà thôi.... Nguyễn Thành Sáng Ôm giấc mộng được cùng anh tan chảy Chỉ một lần tình ngây dại thiết tha Sưởi ấm nhau đêm giá lạnh giao hòa Ngàn tinh tú xòe ra bao khát vọng ... Tam Muội Dưới khung trời trăng thanh bầu gió lộng Hai mảnh hồn quyện bóng sát kề nhau Quả tim yêu từng phút trổi dạt dào Ngàn xúc cảm, ánh trào lên khóe mắt... Nguyễn Thành Sáng
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (80) Thơ họa không đề Thuyền tình lạc yêu đương dang dở Tiếng tơ lòng nức nở bơ vơ Sầu vương nhãn lệ hoen mờ Cô phòng gối lẻ thờ ơ sao chàng.... Tam Muội Nào đâu để cho nàng phải tủi Thì đây nầy! Gần gũi ấp yêu Thương em da diết bao nhiêu Đặt lên má thắm thật nhiều tiếng kêu... Nguyễn Thành Sáng Suối róc rách tỳ bà văng vẳng Cuốc kêu sầu nghe đắng vành môi Khuê phòng vắng lặng đơn côi Nửa đêm trở giấc bồi hồi xót xa... Tam Muội Anh đã đến đây mà Nương hỡi Em chớ sầu, nhức nhói làm chi Hãy đưa ngấn lệ bờ mi Môi tình đặt đó những gì nhớ thương... Nguyễn Thành Sáng Từng cơn sóng nhấp nhô kinh động Gió thét gào thổi lộng hàng lau Du tình quên lãng ưu sầu Bồng lai ân ái đượm màu cuồng si... Tam Muội Để trả hết những gì vướng bận Cho cõi lòng ngất tận yêu đương Phôi pha giá lạnh hàn sương Trần gian cánh trở , đôi đường nhớ nhung... Nguyễn Thành Sáng