Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (362) VỢ CHỒNG TÂM SỰ Mệt không anh? Ngồi đây em lau mặt Rồi dùng cơm, đánh giấc để quên buồn Mấy hôm rồi trên nẻo sống tha phương Chim mỏi cánh mà đường còn diệu vợi! Tạm gác lại đi anh, đừng nghĩ ngợi Sẽ một ngày tăm tối giạt trôi xa Cây ta trồng ngày ấy nở ra hoa Bao sắc thắm đậm đà ngân hương toả… Lời của em nhẹ nhàng như ngọn gió Thổi êm đềm xoá bỏ nóng trời hanh Phôi phai ngàn oi bức đốt lòng anh Khiến lo lắng thâu canh sầu rũ rượi Đường hôm nay vẫn chìm trong mịt tối Ráng lần mò tìm lối để mà đi Khắp nẻo đường bươn bả chẳng được chi Niềm canh cánh trăng thề xa khuất bóng… Mình yêu ơi! Cõi không gian lồng lộng Mây phủ dầy vẫn giống cảnh đời ta Chút nữa thôi rồi gió đẩy trôi xa Trả lại ánh trăng ngà treo biển thế Dưới dạ cầu náu nương hoài không thể Lạnh lẽo con, bóng xế mãi giăng trùm Một ít vàng bông cưới lễ thành hôn Cùng lúa ruộng ăn còn dư đem bán Tìm mảnh đất có nơi che mưa nắng Trước yên lòng hụt hẫng chỗ dừng chân Vợ chồng mình từng bước kiếm vầng trăng Soi tỏ ánh để lần ra khỏi tối!... 12/5/2016 Nguyễn Thành Sáng Thỏ Thẻ Cùng Chồng Vàng khô lá đầu mùa lác đác Vội lìa cành rải rác ngoài sân Lòng vương một nỗi bâng khuâng Thương chồng khuya sớm nợ trần tân toan Dưới bầu lạnh hoải hoang quạnh bóng Ngồi suy tư bên đống hồ sơ Miệt mài cặm cụi thẫn thờ Suối bồng nay đã phất phơ tuyết nhiều Thường trầm mặc đăm chiêu lo lắng Lắm chuỗi dài thức trắng cạnh song Gian nan vất vả chất chồng Gia đình vun đắp, mặn nồng lửa hương Lo xoay xở thương trường vùng vẫy Niềm đắng cay anh đẩy bên lề Lặng thầm chịu đựng lê thê Vững vai em tựa chẳng hề tiếng than... Yêu quá đổi! Lệ chan khoé mắt Sóng bạc sầu se sắt trong em Nhìn anh bứt rứt quạnh thềm Tâm tư canh cánh từng đêm khổ buồn Thương Mình lắm! Việc luôn bận bịu Vì vợ con cam chịu héo hon Trước sau trọn vẹn vuông tròn Chống chèo tần tảo hao mòn xanh xao Luồn khẻ cửa rì rào gió đổ Đôi quả hồng chung vỗ cánh bay Sắt son hạnh phúc đủ đầy Nước chảy tháng ngày đá sỏi trơ trơ Mình yêu hỡi! Bây giờ tranh thủ Gối tay em dỗ ngủ cho Mình Vòm trời bắc đẩu lung linh Trăng rớt mái đình gà gáy điểm canh! September 15, 2018 Tam Muội
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (363) Quê Ngoại (Họa thơ liền âm từng phần) Rời quê ngoại sau mấy ngày thăm ấy Tận cõi lòng vẫn thấy đọng niềm say Chỉ mộc mạc đồng rẫy với nương khoai Nhưng chan chứa tình dầy thân thích mãi Phía trước mặt nhìn ngay dòng sông chảy Còn sau lưng một dãy ruộng nằm đây Nhà họ hàng nối dài bao chục cái Hữu sự gì gọi lại có liền tay Khá bận rộn loay hoay mùa nhổ cấy Rồi thêm lần gặt hái với gom xay Giờ thong thả vác chài quăng xuống đấy Bắt vài con để vảy nướng lai rai… 13/9/2018 Nguyễn Thành Sáng Lộ Trình Gặp Lại Ngoại (Thơ Liền Âm - Tác Giả Nguyễn Thành Sáng) Gió man mát tia vàng khơi chạng vạng Sau cơn mưa quang đãng trải non ngàn Rời cổ thụ rộn ràng lòng thanh thản Theo lối mòn tản mạn bước tung tăng Đường rợp bóng bạch đàn che nắng tảng Bên kia sông thấp thoáng luỹ tre làng Khói lam quyện từng hàng gom một mảng Nương gió chiều bảng lảng phả không gian Cầu tre nhỏ bắt ngang con sông Ngạn Dòng thủy triều nay cạn khoảng sáu gang Tiết khí hậu khô khan mùa hạn hán Đất cỗi cằn nứt rạn lúa xốn xang Chợt hốt hoảng bần thần loang huyết quản Cầu trợt trơn khệnh khạng té bò càng Mặt ủ rũ phàn nàn ngồi chờ vận Ánh tà dương hụt hẫng cũng khuất dần Bầu tĩnh mịch tâm can dâng trống vắng Ở đỉnh đầu nguyệt sáng toả hào quang Đàn réo rắt nửa than như ai oán Khúc nhạc buồn điệp loãng mảnh hồn tan Chờ đợi mãi miên man dường chán nản Cạnh mé sông tam bản của ai đang Xuôi nguồn nước nhặt khoan con sóng lạng Tấp vào thời chở dáng liễu thiên san Kìa dáng ngoại! Dịu dàng bên góc phản Nhẹ tay ôm hun trán cháu gái ngoan Ngày cách biệt lệ tràn sầu năm tháng Nay tương phùng ngợp choáng phút hân hoan! September 15, 2018 Tam Muội
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (364) Từ Cõi Chơi Vơi Vẫn ngồi đây, trầm ngâm yên lặng Vẫn thấy màu trống vắng cô đơn Vẫn theo khói thuốc chập chờn Lim dim sắc nhạt đượm buồn… Về đâu! Không là kẻ đang sầu nghịch cảnh Cũng không như kẻ lạnh bên lề Nhưng sao đầy ấp ủ ê Chứa chan chất ngất, lê thê nỗi niềm Phải chăng ở con tim thao thức Phút giây nầy thấy nhức, thấy đau Chuỗi dài chìm đắm bể dâu Giờ đây nhẹ gánh… Lại đâu có còn! Đâu có còn ảnh tròn một thuở Đâu có còn làm gió tung bay Đâu còn xanh mướt thời trai Đâu còn thong thả tháng ngày thênh thang Nay chầm chậm nắng vàng lịm tắt Cỏ, lá, cành chẳng lắc, chẳng rung Từng hàng mây xám không trung Từ xa kéo đến phủ vùng tối tăm Dạ lưu luyến vầng trăng năm cũ Dưới bóng chiều gợi nhớ, gợi thương Khiến lòng cứ mãi vấn vương Tiếc cho một sớm mộng thường tan trôi… Ai dở khóc, dở cười hụt hẫng Ai xót xa, cay đắng ngậm ngùi Riêng ta bên góc quạnh đời Giật hồn từ cõi chơi vơi tìm về!... 22/8/2017 Nguyễn Thành Sáng Sầu Chơi Vơi Bầu ảm đạm lặng nhìn phiến lá Đang khẽ khàng buông thả cạnh song Thu phong lất phất theo dòng Lá nương theo lá, cõi lòng buồn khơi Lẩy điệp khúc chơi vơi mộng ước Chờ mỏi mòn gặp được người yêu Trải bao cảm xúc cô liêu Nhưng trùng thế lộ đăm chiêu vóc hài Đêm heo hút bi ai ánh nguyệt Nỗi tương tư da diết canh thâu Hồn linh vất vưởng rầu rầu Một mai thân vữa huyệt sâu não nùng Giọt tí tách khuê trung buốt lạnh Gối chăn hờn canh cánh dáng hoa Lệch duyên tan tác lệ nhoà Mây vờn suối rũ loà xoà chiếu gương Hoài trăn trở tơ vương khắc khoải Trời mưa hoài nốt ái trầm tư Cô miên giấc điệp lừ đừ Hỡi chàng phương ấy bây chừ có hay? Bồi hồi dạ lắt lay ngọn sóng Phút thụy du bay bổng non ngàn Phím ngân réo rắt lỡ làng Chông chênh rã rệu bẽ bàng nợ duyên Trách Nguyệt Lão phỉ nguyền chẳng đặng Kẻ sầu tình thắt quặn đường mơ Thời xanh kiếp phận vật vờ Bày chi cảnh ngộ lững lờ thuyền trôi! September 16, 2018 Tam Muội
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (365) Tri Kỷ Tri kỷ say sưa vào bức họa Bút vàng trải nhẹ nét la đà Sắc đan óng ánh ngân dòng nước Dãy xám lững lờ thả cánh qua! Tranh hồng thắm đượm động lòng ai Điệp khúc êm đềm lã lướt bay Trải chiếu không gian ngàn mượt láng Dịu dàng lững thững phủ vầng mây Cho niềm thao thức thấy bâng khuâng Rười rượi nhớ nhung chuỗi lạnh tàn Khắc khoải, vấn vương sầu mộng cánh Vơi buồn, lặng lẽ ngắm thanh trăng Tiếng sáo hôm nao đã vọng về Lay hồn mộng sĩ nhịp lê thê Tình thơ, biến sống dần quay ánh Sóng nước chập chùng duỗi bóng đi! Nguyễn Thành Sáng Tri Kỷ Nắng rụng chiều buông nhạt sắc mầu Niềm riêng canh cánh gửi về đâu Vọng tầm tri kỷ, đường mù mịt Cung quế âm thầm rớt hạt châu Ánh thơ lạt lẽo phủ trang đài Diệu vợi xa xăm hình bóng ai Tuế nguyệt mỏi mòn sầu tấc dạ Nhện đà giăng tím cõi thiên nhai… Hoa rộ trĩu cành, nương cánh phong Nhởn nhơ hồ điệp đậu nhành hồng Đong đưa cỏ nội hương thoang thoảng Cảnh đẹp ru tình, chàng biết không? Hạ vắng ve rầu thổn thức ngân Thưởng vầng trăng khuyết có bâng khuâng Duỗi tay hứng ngọn hàn vân quạnh Hầu trải màn đêm man mát tầng Lưu luyến ân nồng điệp khúc khơi Nhìn vàng lác đác dạ chơi vơi Chạnh lòng da diết loang tâm tưởng Thắt thẻo con tim lộng phiến trời Rảo bước độc hành đẫm tuyết sương Hữu bằng khắc tạc nỗi niềm vương Đun trà, ấm tửu, ngàn tinh tú Sao cảm xác xơ lạnh huyết trường Ao ước lại lần kết chuỗi xinh Ngắm sao đáy nước ửng lung linh Đồng tâm ngây ngất bên lầu mộng Vẽ giấc mơ yêu phả áng tình… Tri kỷ đâu rồi tri kỷ ơi Đông tàn thu chết hạ xuân rơi! September 16, 2018 Tam Muội
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (366) Anh Trả Mà Sao Em Chẳng Lấy Anh trả mà sao em chẳng lấy Lại nghiêng đầu cúi nhẹ khăn tay Lau dòng châu lệ đang tầm tã Ướt đẫm bờ mi những giọt dài! Anh trả mà sao em chẳng lấy Để rồi ngày tháng ở bên kia Héo hon, da diết luôn buồn nhớ Ánh mắt thu mờ gửi lối đi Anh trả mà sao em chẳng lấy Sớm hôm thui thủi bóng cô đơn Ôm sầu khắc khoải vào trong dạ Siết chặt ngàn đau tím mảnh hồn Anh trả mà sao em chẳng lấy Mặc cho vàng võ với xanh xao Phấn son trâm lược nằm nơi đó Nhện bám tơ giăng tự lúc nào Anh trả mà sao em chẳng lấy Lại từng đêm thả vọng sang kinh Lời ca não nuột từ sâu thẳm Tím ruột, bầm gan vỡ mộng tình Anh trả mà sao em chẳng lấy Nhận mang vĩnh viễn ở con tim Vết hằn rạn nứt không lành được Để mãi đời em sóng vỗ thuyền… Khiến cho một kẻ suốt thời gian Lặng lẽ trầm ngâm dưới nắng tàn Nầy mắt, nầy môi, nầy kỷ niệm… Cứ hoài ẩn hiện xé tâm can! 24/9/2017 Nguyễn Thành Sáng Trả Lại Anh Sóng gợn hồ thu lững thững trôi Lá vàng lác đác quạnh hồn côi Phong xuy nhè nhẹ lay nhành liễu Ái động tấc lòng lạnh tím môi Lặng lẽ nhìn đôi bướm trắng đang Lượn chao hồ hởi giữa không gian Ngẫm đời ngang trái vương sầu muộn Rười rượi sáo chiều, trĩu lệ loang… Trả lại anh yêu ngây ngất tình Nhặt khoan âm hưởng điệu rung rinh Chồng thơ thắm thiết hằn in dấu Khoảnh khắc yêu đương khiến xập xình Trả lại anh yêu tiếng ngọt mềm Từng ru giấc điệp trải màn đêm Ngân rung da diết ngàn thương nhớ Mộng ước mai sau tỏa ánh rèm Trả lại anh yêu những đắm say Chôn sâu hình ảnh đáy tim nầy Ân nồng nghĩa đượm dầu ngăn cách Vẫn khảy phím cung chuỗi tháng ngày Trả lại anh yêu nỗi mỏi mòn Cô đơn hướng vọng tận đầu non Ngậm ngùi thao thức niềm đau đáu Nhìn ánh trăng khuya dạ héo hon Trả lại anh yêu lắm níu ghì Lời thề vạn kỷ buổi chia ly Nợ xưa ray rứt, hồn đan chặt Làm úa dung nhan, mãi luỵ vì… Thuở tình đậm sắc dưới vòm xanh Ảo diệu hương tơ phủ trướng mành Sức sống căng tròn, bầu nhiệt huyết Hồn xuân phơi phới mộng thâu canh Nhưng lỡ lầm trao trọn quả hồng Vì lời âu yếm thoảng bên song Biết đò núp bóng, tình tang hải Hụt hẫng bến duyên trỗi bập bồng Oan khiên nghịch cảnh cũng đành cam Chỉ nắm xương khô chốn cõi phàm Cô độc gót hài chầm chậm bước Dẫu đời phía trước ủ vầng lam! September 16, 2018 Tam Muội
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (367) Thơ họa tâm tình không đề Hổm rày hông biết người ta Lu bu công việc xế tà mới xong Có quên bên ấy bờ sông Bóng thuyền neo đậu, bềnh bồng nhớ ai... NTS Bận công việc lúc sớm mai Nhưng đâu quên được thuyền ai đợi chờ Chỉ là cảm thấy chơ vơ Đường tình vạn nẻo thẫn thờ suy tư... TM Mối duyên kết tự bao giờ Sao em còn đó thẫn thờ suy tư Thơ đăng, thơ cũ, chỉ thơ Còn Nương mới thật anh chờ, anh mơ... NTS Cũng vì nặng nghĩa duyên tơ Mà nay thân xác đẫn đờ xanh xao Quả tim cằn cỗi lao đao Nghe gió thì thào tủi phận bèo trôi... TM Đừng sầu héo nữa mình ơi Dẫu sao cũng đã lỡ rồi ngọn xoay Trăng thương vẫn ánh trăng đầy Mộng tình chăn gối còn đây tháng ngày... NTS
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (368) Thơ họa tâm tình không đề Chuỗi dài sao lắm đắng cay Mạch sầu than thở vầng mây xám bầu Nổi trôi thời biết về đâu Đường duyên lận đận trăng nâu rã rời... TM Anh từng nói với em rồi Duyên ta đành chịu một thời khổ đau Sẽ bù đắp lại về sau Âm gian sum họp vẹn câu ước nguyền... NTS Để tròn đạo nghĩa tơ duyên Nên đành phủ nhận, ưu phiền khoả khuây Chứ lòng mỏng mảnh tợ mây Phất phơ trước gió, rụng đầy nỗi lo.... TM Khi nào cảm thấy chơ vơ Người thương ơi hỡi! Qua bờ với anh Cận kề chia sẻ mộng lành Phôi pha giây phút bên mành giá băng. NTS Cũng mong đầu tựa ngắm trăng Ấp ôm san sẻ ấm chăn đêm trường Nhưng lòng sao mãi vấn vương Thôi thúc dáng hường với những trầm ưu... TM Bên kia em lắm sầu ưu Ở đây anh cũng ngắm thu tháng ngày Thôi thì gối mộng cùng say Phôi pha giây phút đắng cay não nề. NTS
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (369) Thơ họa tâm tình không đề Ngẫm mà rười rượi ê chề Chỉ đây với đó mà "kê" nhau hoài Nhiều đêm tức tưởi dáng mai Ngậm ngùi thút thít đoạn đoài ai hay.... TM Mình ơi sát lại gần đây Kể cho anh biết hổm rày ai "Kê" Khiến cho em phải ủ ê Thu hình lặng lẽ dưới thề buồn tênh... NTS Sóng chao thuyền mãi bấp bênh Bao đêm thao thức chênh vênh cõi lòng Vô tình những tiếng mênh mông Đã xoáy trái hồng đau nhức từng cơn.... TM Em còn một mảnh linh hồn Cận kề yêu dấu sớm hôm đó mà Dẫu duyên ngang trái khiến xa Nhưng tròn thắm thiết đậm đà thủy chung. NTS Nghe mà rưng lệ não nùng Mơ được tương phùng, mù mịt đôi phương Thôi thì gom chút thu sương Gửi chàng bên ấy miên trường ấp ôm… TM Từ nay đôi mảnh linh hồn Cận kề chia sẻ sớm hôm nghĩa tình Trước bao nghịch cảnh đến mình Chỉ xem như tiếng xập xình rộn vui... NTS
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (370) Thơ họa tâm tình không đề Nhưng mà thỉnh thoảng ngậm ngùi Cung đàn lỗi nhịp sụt sùi canh thâu Dặn lòng chớ để lòng đau Loanh quanh cứ thế vương sầu thế nhân... Cút côi giữa chốn dương trần Chàng Thương ơi hỡi vạn lần xót xa Nhớ nhung da diết hồn hoa Nhìn trăng tàn khuyết lệ nhoà khoé mi.... TM Anh buồn, anh nghẹn cũng vì Thương em trời ấy dưới thề lẻ loi Vọng trăng, trăng đỉnh xa xôi Hướng tình, tình nẻo mù khơi nhạt mờ Khiến em sớm tối thẫn thờ Cung đàn héo hắt bên bờ quạnh hiu Nương ơi! Da diết thật nhiều Liêu xiêu chân bước dưới chiều nhớ em... NTS Sao Hôm lấp lánh màn đêm Tình Lang ơi hỡi quạnh rèm cô đơn Gối chăn côi bóng tủi hờn Ảo ảnh chờn vờn tưởng nhớ hồn thương Trống khuya đã điểm canh trường Tiếng gà gáy sáng vấn vương tơ lòng Dõi tầm hướng vọng mênh mông Ánh dương ló dạng cành hồng khép mi. TM
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (372) Lái Thuyền Ngang Đâu còn chi nữa để mà trông Khi ở trong tôi tận tấc lòng Chầm chậm làn hơi dần bốc cạn Những gì mơ ước với chờ mong! Thật xót xa nhiều em có hiểu? Tâm tư da diết biết bao nhiêu Tiếc cho lầu mộng xây ngày tháng Nay ngổn ngang trơ dưới ráng chiều Tất cả đổ rồi theo gió đưa Kèm theo ồ ạt ngập trời mưa Dập vùi hỗn độn phơi nằm đó Từng mảng trôi theo ngọn nước lùa Tôi hận ở tôi cạn nghĩ suy Bất ngờ năm ấy cánh hồn phi Đêm thanh lững thững bay vào lộng Dào dạt, lâng lâng cảm xúc vì!… Cứ ngỡ đây là bóng của thương Từ thời vạn kỷ kết uyên ương Bôn ba thất lạc, trần gian gặp Khoảnh khắc tơ vương nối mộng thường Hiểu ra cũng chỉ đóa hoa ngâu Gối chiếc, chăn đơn, đọng khối sầu Khao khát bếp hồng than sưởi ấm Vơi đi giá lạnh, phả hàn thâu Nên đàn hai phía nghịch âm thanh Bút mực thơ trăng cũng nhạt tàn Sóng mãi ven bờ rung lắc vỗ Thôi thì vĩnh biệt…Lái thuyền ngang… 19/9/2018 Nguyễn Thành Sáng TRỌN THUYỀN DUYÊN (Thơ Hoạ Giữ Nguyên Từ Cuối) Hướng vọng non ngàn dạ ngóng TRÔNG Chiều buông nắng nhạt lắt lay LÒNG Bơ vơ độc tửu nâng ly CẠN Thắt thẻo tâm can khắc khoải MONG Vời vợi phương trời anh thấu HIỂU? Cô đơn trăn trở với bao NHIÊU Nỗi buồn cô quạnh theo ngày THÁNG Đọng khối ưu tư phủ áng CHIỀU Tơ liễu rũ nhành phảng phất ĐƯA Âm u ảm đạm đổ luồng MƯA Cánh hồng rã rượi nghiêng nằm ĐÓ Lác đác xác hoa ngọn gió LUÀ Chợt dấy buồng tim nỗi nghĩ SUY Muốn đôi cánh phượng trải hồn PHI Nương theo tinh tú trời lồng LỘNG Xoải bước cùng anh, bớt luỵ VÌ Tay nắm tay hờn tiếng nhớ THƯƠNG Tình sâu vạn kỷ đượm uyên ƯƠNG Tương phùng hiện kiếp hoài mơ GẶP Để đắm cơn say, giấc mộng THƯỜNG Tháng Bảy Chúc Ngưu chờ giọt NGÂU Phôi pha tuế nguyệt vấn vương SẦU Bên cầu Ô Thước nồng hương ẤM Hạnh phúc thiên thu quyện suốt THÂU Bồng bềnh suối cuộn nét đan THANH Ân ái hồn trao dưới nguyệt TÀN Thấp thoáng thuyền tình xuôi sóng VỖ Hồn linh hai mảnh vượt dòng NGANG! September 19, 2018 Tam Muội
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (373) Trăn Trở Dưới Mưa Cũng gió, cũng mây, cũng loé trời Cũng đang tránh đụt ngóng mưa rơi Mà nay khác hẳn ngày xưa ấy Một chuỗi thời gian lắm đổi dời! Ba mấy năm dài thoáng chốc qua Giờ đây nhăn nhúm khắp làn da Tuổi xuân cường tráng còn đâu nữa Cơm chén lường ăn để sống mà Chỉ còn cái giống, vẫn suy tư Nhìn nước ngàn phương đổ cả giờ Con phố co mình theo sấm chớp Hàng cây gió giật ngã đong đưa Chàng trai năm ấy nép bên hiên Mắt hướng về xa khắc khoải niềm Lo lắng mai nầy cơm, áo, gạo Làm sao kiếm được giữa truân chuyên! Cha đã không còn, Mẹ ốm đau Đàn em nheo nhóc tựa đằng sau Bạc tiền không có, không nơi dựa Tất cả là đây! Cả khối sầu… Chàng ấy bây giờ…Đã trắng sương Cà phê từng ngụm, ngắm mưa tuôn Thả về xưa cũ, bao thương nhớ Tuổi mộng mà sao lại quá buồn… Lờ mờ cận mái ở bên kia Cái dáng của ai cũng đứng kìa Có giống như ta thời dĩ vãng Để rồi sau tạnh… Nát đôi hia! 15/5/2017 Nguyễn Thành Sáng Chạnh Lòng Dưới Mưa (Thơ Liên Vần - Tác Giả Tam Muội) Tia nắng long lanh chiếu đỉnh TẦNG Xuyên LẦN phiến LÁ LẢ lơi ngân Gió se man mát khơi niềm NHỚ Của THUỞ yêu đương tha thiết dâng Bỗng chớp ầm ầm mây xám ĐAN Miên MAN vần VŨ PHỦ non ngàn Vùng vằng thớ đất xông hơi KHÓI Len LỎI âm u lạnh lẽo lan Dai dẳng cung buồn lặng lẽ TRÔI Nhìn ĐÔI chim SẺ LẺ hồn côi Mỏi mòn chờ đợi cạnh bàn PHÍM Tim TÍM cánh thư, chẳng đến rồi... Nàng ở sát bên thất lạc CHỒNG Đoá HỒNG hụt HẪNG PHẬN long đong Góc hiên cô phụ dường khao KHÁT Tháo VÁT bờ vai sưởi ấm lòng Tần tảo sớm khuya dáng héo HON Vì CON vất VẢ ĐÃ bào mòn Thân cò rã rệu chìm cay ĐẮNG Trống VẮNG bơ vơ ghịt gót son Thổn thức từng cơn luống nghẹn NGÀO Rạt RÀO âm Ỉ PHỈ nguyền trao Buồng tim tan vỡ vì duyên NỢ Trăn TRỞ thâu đêm nhạt ánh đào Mười mấy thu qua vẫn một MÌNH Quạnh THINH lầm LŨI CHUỖI mưu sinh Dở dang duyên kiếp sầu cung QUẾ Tuổi XẾ đời chiều thủ tiết trinh Hoàn cảnh của nàng ta cảm THƯƠNG Cũng HƯỜNG nhan SẮC MẮC tơ vương Nỗi buồn dằng dặc, dòng tang HẢI Biết PHẢI làm sao bớt đoạn trường! September 20, 2018 Tam Muội
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (374) Thơ họa tâm tình không đề Làm sao gần được kề bên Để anh tha thiết nói lên nỗi niềm Chứa đầy ngập cả con tim Vấn vương, thương nhớ tình em tháng ngày... NTS Thì chàng xoải cánh hồn bay Xuôi miền sa mạc em đây sẵn chờ Dắt chàng lên đỉnh tuyết mơ Ngao du bốn bể thuyền tơ bềnh bồng... TM Hai ta quyện chặt linh hồn Giữa trời lộng gió từng cơn dạt dào Tặng nhau ấm áp ngọt ngào Phôi pha ngày tháng nỗi đau cách bờ... NTS Vơi niềm hụt hẫng chơ vơ Lau dòng khô lệ áng thơ trải tầng Dịu dàng tiếng sáo rung ngân Cho đây với đó thấm lần hơi men Lung linh bàng bạc ánh đèn Thưởng vầng sao sáng cạnh ven sông Hồng Tơ duyên tròn nghĩa vợ chồng Ôm ấp tình nồng chia sớt buồn vui... TM Trải hồn tắm ánh trăng soi Lâng lâng xúc cảm, đầy vơi mộng tình Yêu đương cuốn chặt đôi mình Say sưa ngây ngất, bồng bềnh tâm tư Hái sao điểm sáng vần thơ Ngân nga sảng khoái, từng giờ mênh mang Vi vu gió thổi khung tầng Nhẹ nhàng êm ả cung đàn du dương... NTS
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (375) Thơ họa tâm tình không đề Tay đan tay chặt hồn thương Vấn chàng vậy chứ tỏ tường hay chưa Gió lay ngọn liễu lưa thưa Nhiều đêm trăn trở nhẹ đưa nỗi niềm Ưu tư khắc khoải con tim Tình nồng thắm đượm mà đêm lạc loài Chỉ là ảo ảnh u hoài Vấn vương thôi thúc đoạn đoài mình ơi... TM Ôi thôi! Nàng chớ nói chơi Làm sao chẳng hiểu! Hỡi người anh thương Nặng lo bên ấy em buồn Bởi tình chỉ ảo, tơ vương mộng hồn Để rồi dưới bóng hoàng hôn Nỗi lòng canh cánh, từng cơn trổi sầu Yêu thương tha thiết biết bao Mà không biết được làm sao cận kề... NTS Chiều buông tiếng sóng não nề Tâm tư thắt quặn bốn bề lạnh tanh Hướng ngàn trông ngóng chờ anh Mỏi mòn diệu vợi long lanh khoé trào Gió đưa tơ liễu lao xao Chạnh lòng thương nhớ nghẹn ngào tâm tư Chuỗi dài thao thức lừ đừ Trăng hỡi bây chừ đang tưởng nhớ ai?... TM Đêm đêm thao thức u hoài Nhìn sương đọng lá, lắc lay dạ sầu Khát khao muốn được gần nhau Mà ôi! Ngang trái nghẹn ngào cho tim Cô đơn, giá lạnh bên thềm Nhìn quanh chỉ thấy màn đen mịt mờ Tâm tư da diết thẫn thờ Bâng khuâng, thương nhớ vật vờ héo hon... NTS
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (376) Thơ họa tâm tình không đề Ánh trăng hết khuyết lại tròn Sao tình em mãi mỏi mòn tơ vương Người ta khoát áo chung đường Còn em lủi thủi hồn thương vọng ngàn Côn trùng non nỉ âm vang Gối lạnh quạnh màn se sắt canh thâu Trăng ơi lơ lửng về đâu Cho ta nhắn gửi vài câu tới chàng Đêm dài mộng mị thường sang Chờ ai ngưỡng cửa điệp đàn ngân nga! TM Thương em! Thương quá em à! Bởi duyên tình lỡ khiến mà chịu đau Bâng khuâng khắc khoải dạ sầu Trăm thương, ngàn nhớ trải màu âm u Đìu hiu, trống vắng, chơ vơ Hoàng hôn đổ tím, thẫn thờ gió lay Hướng về diệu vợi, hình ai Chập chờn ẩn hiện, đoạn đoài tâm can Âm vang réo rắt cung đàn Tái tê, da diết, võ vàng hồn sương... NTS Suy tư quạnh quẽ canh trường Chiếu chăn mờ nhạt nhớ thương những gì Lời anh ấm áp mỗi khi Em lẫy hờn lì anh vẫn thiết tha Tình trao thắm thiết đậm đà Thôi thì mệnh số cũng là phận em Chỉ mong biển lặng trời đêm Đừng gieo giông bão lại thêm đau lòng Hỡi chàng có hiểu em không Dù là tình ảo mặn nồng sớt chia Giờ đây trời cũng khá khuya Cưỡi mây trải gió gót hia tới chàng... TM
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (377) Dạ Sầu Trong Đêm Sao bỗng suy tư dạ vướng buồn Tình đan sợi nhớ khẽ khàng tuôn Vầng trăng nhợt nhạt mờ nhân ảnh Lặng lẽ bầu đen ngọn gió luồn Quạnh lều bó gối trải màn đêm Rỉ rả côn trùng quyến luyến thêm Gió rít rừng chao mưa rớt hạt Lưa thưa nhễu ướt mảnh vai mềm Nhói lòng tí tách nhuốm chơi vơi Như xoáy tim côi đang rã rời Hiếu nghĩa nợ duyên âu nghịch cảnh Trần tình mây móc xót buông lơi Anh hỡi! Đêm nầy có nhớ nhau Có hay sa mạc trỗi cung sầu Vật vờ vất vưởng phím đàn lạnh Trống vắng nỗi niềm lẩy giọt châu Em muốn tạm xa anh mấy ngày Sao dòng vương vấn đọng mi cay Miệng cười tươi tắn, hồn u tịch Hướng vọng non ngàn quả lắt lay Dụng vần ẩn ý hầu phôi pha Nguệch ngoạc in trang giấy nhạt nhoà Ngưỡng cửa tơ vò duyên rối rắm Chuỗi dài thắt thẻo mãi ngân nga Sóng gợn mây vờn phận trớ trêu Tưởng đâu xuôi mái bến thuyền yêu Nào ngờ dâu bể gieo oan trái Mộng úa lưng tròng bóng tịch liêu. August 13, 2018 Tam Muội Đêm Vắng Nhớ Em Đêm vắng anh ngồi nghe trái tim Nhịp dài thương nhớ nghĩ về em Người yêu tha thiết, hồn Nương Tử Mà chẳng làm sao có thể tìm! Em nói. em cười, em nỉ non Lòng anh dào dạt trổi từng cơn Ôi ngàn vương vấn đành cam chịu Hướng cõi trời xa thắt thẻo hồn Yêu em nhiều lắm, biết bao nhiêu Cứ mỗi hoàng hôn dưới ráng chiều Nhìn ánh tà huy dần khuất nẻo Tái tê, da diết, trải đìu hiu! Lo lắng, ưu tư cảnh mịt mờ Em trời bên ấy quạnh chơ vơ Non thề, biển hẹn, niềm ôm ấp Chiếc bóng thời gian, luống đợi chờ Những lúc chạnh buồn ai sẻ chia Bao lần trầm mặc, mỏi canh khuya Tâm tư thắt thẻo bờ sương lạnh Ai ở gần bên xoá lệ nhòa? Chỉ mình đơn độc đỉnh chơi vơi Thỉnh thoảng trào dâng nỗi ngậm ngùi Se sắt cõi lòng, khung tĩnh mịch Dạ sầu héo hắt vọng trùng khơi... Tận tấc lòng anh quá đổi thương Bâng khuâng thao thức giữa canh trường Nhớ nhung da diết! Tình yêu hỡi! Rỉ rả âm thầm những giọt sương… 22/9/2018 Nguyễn Thành Sáng
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (378) Nỗi Niềm Trong Giông Bão Trong phòng em, anh nằm thao thức Lá thu sầu từng phút rụng rơi Lòng nghe buồn lắm em ơi Đường anh sỏi đá, tả tơi nỗi niềm! Ánh ửng sáng bên thềm tình ái Nhưng ám mờ giăng trải mênh mông Thuyền đang chờn chập trên dòng Bủa vây bốn phía trập trùng sóng to Ba năm qua, hồng tơ đã buộc Lễ nói rồi thêm bước tròn duyên Vậy mà khắc khoải triền miên Bệnh đau vàng vọt, bạc tiền trống không Em vô tư, tình trong chờ đợi Anh chim trời rũ rượi hồn bay Hôm nào tình thắm men say Giờ đây trăn trở tháng ngày chơi vơi! Thầm lặng lẽ, không lời tâm sự Sợ em lo, tư lự, bâng khuâng Làm cho khuất bóng vầng trăng Hoa xuân héo hắt rơi dần đêm đen Bao kỷ niệm êm đềm hò hẹn Những suy tư vun vén mộng đời Lẽ nào gió lộng trùng khơi Thuyền duyên tan tác để rồi vỡ tan… Lửa năm xưa, bao lần nung thép Chuỗi ngày nầy vẫn tiếp bùng lên Lái thuyền vượt hướng về trên Xa xa ánh toả bồng bềnh mây trôi! Nguyễn Thành Sáng Giông Bão Cõi Lòng Bầu ảm đạm ầm ầm sóng vỗ Ngọn thủy triều loang lổ tầng không Hải âu xoải cánh lượn vòng Nhởn nhơ đàn cá lọt tròng tử sinh Cảnh ly biệt rập rình lởn vởn Luật luân hồi đau đớn thế gian Vô thường hủy diệt đa đoan Tợ hạt cát vàng tương tác lẫn nhau Uất hờn lệ nát nhàu vóc ngọc Giọt u hoài nhớ góc phố quen Đan tay trải bước ngắm đèn Lung linh huyền ảo đượm men ái tình Chuỗi khao khát phồn vinh xứ lạ Tìm tự do biển cả lênh đênh Bến mơ cuộc sống vững bền Tương lai sáng lạng phất lên đổi đời Nhưng trời hỡi! Tả tơi phận nữ Hải tặc sang cướp giữ gia tài Lại hành ô nhục dáng mai Oan khiên kiếp bạc biết ai tỏ bày Bão cuồn cuộn bầy nhầy thời tiết Chữ tiết trinh tha thiết đợi chàng Nay mang hư tiếng phũ phàng Chim uyên bỏ bạn, sang ngang phụ thề Biển gầm thét bốn bề sấm chớp Nét đan thanh nhơ nhớp tan tành Sóng đời thuyền nhỏ mong manh Cuộc tình dâu bể duyên đành cắt chia! September 21, 2018 Tam Muội
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (379) Suy Tư Tiết Giao Mùa (Thơ Liền Âm - Tác Giả Nguyễn Thành Sáng) Tiếng gà gáy từ vườn ai âm hưởng Ngọn heo may phả trướng lạnh canh sương Bên ô cửa vầng dương vừa lộ tướng Chim sơn ca ngất ngưởng khúc nghê thường Lòng ngơ ngẫn dáng hường ưu tâm tưởng Tiết giao mùa xác phượng rải rác đường Khúc da diết chán chường ve vất vưởng Tạm biệt hè thu gượng nỗi thê lương... September 20, 2018 Tam Muội Chạnh Nhớ Ngày Xưa (Họa thơ liền âm) Thu lại đến thẫn thờ theo nỗi nhớ Chuyện ngày xưa một thuở ngập trăng thơ Nơi bến sông lững lờ con đò nhỏ Kẻ lữ hành lớ ngớ vọng xa lơ Ở bên kia cận bờ trên bải cỏ Nàng xuân nữ đứng đó vẻ chơ vơ Em nghĩ gì, tình cờ quay lại ngó Bốn mắt nhìn, bỡ ngỡ dậy niềm mơ… 23/9/2018 Nguyễn Thành Sáng
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (380) Trả Tim Em hãy đóng đi! Đóng chặt vào Cửa lòng thiếu phụ lắm ngàn đau Để từ nay mãi luôn mờ kín Gió thổi không còn lọt thấm sâu! Và cũng cho tôi dịp tạ từ Một thời đăng đẳng lắm bâng khuâng Niềm nhung, nỗi nhớ về xa vợi Nhỏ tiếng tơ lòng thuở mộng trăng Tình của ngày xưa phủ níu tôi Từ thời tiếng ái ủ trong nôi Trôi theo ngày tháng dần vươn lớn Cuốn thắt, ghịt theo suốt cuộc đời! Tôi đã tìm em trong mộng mị Vì nơi dương thế chẳng đường đi Ngàn xa cách trở, xiềng gông buộc Một áng thơ tình mãi khắc ghi Rồi bỗng gặp em một xế tà Hồn ai tan tác bởi mưa sa Gió thương năm cũ lay trăng nhạt Tỏa chút hương tàn ủ ấm pha Thế mà chốn ấy hồn hoang tạnh Khúc nhạc tơ tình của thuở xưa Lạc lõng trôi vào nơi héo hắt Mây mờ vần vũ mãi thoi đưa… Em đóng lại rồi, với lặng yên Nơi đây tôi cũng phải đành im Men tình ngày cũ giờ chôn chặt Nghẹn trả năm nào một trái tim! Nguyễn Thành Sáng Nợ Nhau Nửa Mảnh Trăng Non Trót lỡ nợ nhau một mối tình Mây hờn sương rớt, trái rung rinh Nhẹ ru hồ điệp lên cung mộng Để bóng cô miên quặn thắt hình… Tưởng rằng duyên tụ nối tơ xưa Quyến luyến yêu đương biết mấy vừa Hiện kiếp đôi hồng đồng thổn thức Tương phùng thoả ý phỉ nguyền đưa Thời gian thấm thoát rộ ngàn hoa Nhã nhạc du dương ửng ánh tà Dung dị vun tay xây tổ ấm Cuộc đời thi vị trỗi ngân nga Phút giây hương lửa nhạt dần trôi Da diết nhớ thương lạc mất rồi Lặng lẽ dòng đời khơi khoảng cách Dở dang rẽ lối quạnh bờ môi Anh trả lại em những tháng ngày Êm đềm dịu ngọt đắm mê say Thiết tha trải giấc nồng ân ái Và lắm canh dài xoải cánh bay… Nén lệ chôn sầu, tiếng biệt ly Trách tình lạt lẽo héo xuân thì Chăn đơn chiếu lạnh hoài se sắt Thắc thỏm con tim nặng trĩu ghì Hai đứa từ nay hai nẻo đường Dương trần khép lại mảnh tơ vương Anh đi nửa cõi lòng băng giá Nửa quả đau thương phủ dáng hường Tiền định nhân duyên hẹn kiếp sau Cùng anh rong ruổi dưới trăng nâu Ngày ươm hoa thắm, đêm bầu bạn Kết gắn bền lâu thệ bạc đầu. September 22, 2018 Tam Muội
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (381) Nợ Nhau Nửa Mảnh Trăng Non Trót lỡ nợ nhau một mối tình Mây hờn sương rớt, trái rung rinh Nhẹ ru hồ điệp lên cung mộng Để bóng cô miên quặn thắt hình… Tưởng rằng duyên tụ nối tơ xưa Quyến luyến yêu đương biết mấy vừa Hiện kiếp đôi hồng đồng thổn thức Tương phùng thoả ý phỉ nguyền đưa Thời gian thấm thoát rộ ngàn hoa Nhã nhạc du dương ửng ánh tà Dung dị vun tay xây tổ ấm Cuộc đời thi vị trỗi ngân nga Phút giây hương lửa nhạt dần trôi Da diết nhớ thương lạc mất rồi Lặng lẽ dòng đời khơi khoảng cách Dở dang rẽ lối quạnh bờ môi Anh trả lại em những tháng ngày Êm đềm dịu ngọt đắm mê say Thiết tha trải giấc nồng ân ái Và lắm canh dài xoải cánh bay… Nén lệ chôn sầu, tiếng biệt ly Trách tình lạt lẽo héo xuân thì Chăn đơn chiếu lạnh hoài se sắt Thắc thỏm con tim nặng trĩu ghì Hai đứa từ nay hai nẻo đường Dương trần khép lại mảnh tơ vương Anh đi nửa cõi lòng băng giá Nửa quả đau thương phủ dáng hường Tiền định nhân duyên hẹn kiếp sau Cùng anh rong ruổi dưới trăng nâu Ngày ươm hoa thắm, đêm bầu bạn Kết gắn bền lâu thệ bạc đầu. September 22, 2018 Tam Muội Để Biết Giờ Đây… Mắt em đọng xám màu lam khói Buồn bã nhẹ nhàng hướng thẳng tôi Kể lại khoảng dài trông ngóng đợi Mịt mờ cánh nhạn, khiến chơi vơi! Tuổi ngày chồng chất, tiếng gần xa Đành nhắm đưa chân, đáp nghĩa nhà Mai mối, cậy nhờ… Thôi! Chấp nhận Giã từ trăng mộng, bước xe hoa Mấy năm thoáng chốc cuộc vu quy Gãy đổ, đau thương, được những gì Ba đứa con thơ gồng gánh chịu Một đời sương phụ, tím bờ mi!… Câu chuyện của em là vậy đó Tôi nghe tê tái biết bao nhiêu Chẳng ngờ tình cảnh người yêu dấu Canh cánh thời gian hứng xế chiều Phần tôi! Cứ ngỡ đứt tơ duyên Nên bến sông xanh lạc mất thuyền Đăng đẳng tám năm, thư chẳng thấy Để hoài nhung nhớ mãi không yên Hóa ra địa chỉ gửi về nhau Định mệnh khiến xui buổi tối nào Ngọn lửa vô tình thiêu rụi hết Hiểu lầm, tan vỡ, nén niềm đau… Bất chợt ngày kia “Ảnh” chập chờn Vói tay tôi mở cửa quạnh hồn Cho vương vấn cũ tìm xưa cũ Biết được giờ đây có chút còn… 23/9/2018 Nguyễn Thành Sáng
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (382) Tơi Tả Ôi không ngờ! Cơn giông bất chợt Xé góc trời, gãy rớt cành cây Hôm nào vạm vỡ thân nầy Chỉ sau mấy tháng tan bay thịt thà! Vài mục nước nổi ra kẻ ngón Như khung trời loáng thoáng sương mây Vội nghe lý sự giải bày Uống đi! Thuốc xổ, bàn tay hết liền Chập chờn bóng, chim hiền duỗi cánh Nào hay đâu vướng nhánh tàn cây Rã rời suốt chuỗi ngàn mây Hồn, thân tan tác, đường bay rớt rồi! Sĩ khí hùng một thời luyện võ Bến trăng đời đây đó mơ say Võ vàng, ảm đạm từ nay Nẻo xa, mộng ước dựng xây chẳng còn Ba năm dài lùa cơm không xuống Bụng hơi đầy chỉ muốn nằm thôi Nhưng mà lắc léo trời ơi! Ngữa ra lại bị ngợp hơi tức thì Sóng biển cuồng giật ghì từng phút Bởi không tiền, lại trút sức mòn Chợ đời mỗi bửa chen bon Nếu không sao sống, sao còn…xương da! Từng bao đêm hồn ta gào thét Vọng một thời ánh biếc ngày xưa Nhớ nhung, tiếc nối sao vừa Hoa xuân nở rợp, gió lùa trăng thanh… Trong tận cùng mong manh phận bạc Quả tim đơn kéo nhạc đưa về Người ơi! Hãy nhớ câu thề Dầu cho tơi tả, chớ hề…rụng nha! (Kỷ niệm một thời khốn khổ) Nguyễn Thành Sáng Dĩ Vãng Một Thời Dĩ vãng phủ mầu lam khói sương Chiều quê tịch mịch đến khôn lường Bờ tre, ruộng lúa, dòng sông chảy Vài cánh chim cò lững thững bương Tắc lưỡi thạch sùng bật tiếng than Nhịp khua đồng vọng vượt không gian Hàng lau, bụi cỏ, bi ai cuốc Đã xoáy cõi lòng điệu ngổn ngang Vẫn sống âm thầm trong nỗi nhớ Tháng năm phơi phới của thời qua Thương nàng thiếu nữ vừa xuân sắc Gửi trọn tin yêu dưới nguyệt tà… Trời thu lá đổ tím rừng phong Áo trắng trinh nguyên nhẹ gót hồng Tha thướt dịu dàng, hoa chớm trổ Gió lùa tơ liễu quyện lưng ong Lảnh lót ngân nga rót mật vào Trái tim cằn cỗi nỗi xôn xao Mịn da, mượt tóc, chiếc răng khểnh Rịt khựng trái tim, hỡi má đào! Trao nụ hôn say cuối hẹn hò Đợi chờ giao ước, nét buồn xo Lệ rưng khóe mắt, lời từ tạ Thất thểu dáng em bước xuống đò Gió thoảng đong đưa gợn mặt hồ Giang sơn trĩu nặng gánh ba lô Chí trai hồ hải đời ngang dọc Thỏa ý bình sinh thuyền nhấp nhô Bóng nhạn vẫy vùng giương ngọn sóng Tung hoành xoải cánh dạt trùng khơi Lạnh lùng hờ hững duyên mai trúc Thẳng bước hiên ngang chọc biển trời… Bấy nay tiếc nuối thuở vàng son Chuỗi đón hoàng hôn, khuyết lại tròn Sương ướt môi mềm ru giấc điệp Ngây hồn Lãng Tử trải đầu non Mạch sầu day dứt đọng hàn băng Lạc mất em rồi đêm trở trăn Mạt lộ anh hùng giờ khắc lụn Đâu rồi cái tuổi nẩy chồi măng? September 23, 2018 Tam Muội