Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (241) Chán Nản (Hoạ Liền Âm-Tác Giả Nguyễn Thành Sáng) Ta chán nản! Cõi lòng ta chán nản Ngẫm sự đời ngao ngán chuyện thế gian Nhân tình bạc phũ phàng khơi tiếng thán Cuối con đường ai phán kẻ đúng gian? Phù vân mộng lầm than đầy biến dạng Cõi ta bà ngộp choáng cảnh trái ngang Đêm vằng vặc không gian chìm bảng lảng Vãn mộng trần thấp thoáng cát bụi tan Tình nhạt thếch bẽ bàng hồn choáng váng Hướng vọng ngàn bóng dáng ảnh tình lang Hoài khắc khoải mênh mang sầu than oán Nỗi suy tư cứ giáng nặng tâm can U tình luỵ võ vàng môi nhạt đắng Những chuỗi dài trống vắng dạ ngổn ngang Ngọn gió giạt canh tàn buông chập choạng Để mảnh hồn nửa rạng nửa khóc than Lòng nặng trĩu dở dang đau khối tạng Tương hội chi ly tán nghĩa thiếp chàng Cao xanh hỡi! Hồng nhan sao đành đoạn Mãi thăng trầm đời vạn nỗi thương tan Thuyền duyên lỡ không mang niềm lãng mạn Sóng vô tình năm tháng vỗ quan san Tình tẻ nhạt hoang mang và hẹp hạn Ta hiên ngang bình thản khảy điệp đàn Rũ bỏ hết cõi nhàn đường thanh thản Ngắm trọn vầng trăng sáng toả không gian Gạt đi giọt lệ tràn lời than vản Khép nhẹ vào dĩ vãng lật sang trang. July 15, 2018 Tam Muội Nỗi Lòng Của Em (Thơ họa liền âm-Tác Giả Nguyễn Thành Sáng) Em nghĩ ngợi và rồi em quyết định Cố vùng lên bản lỉnh bất thình lình Mang vương vấn bóng hình đầy bịn rịn Đặt cõi lòng phủ kín một niềm tin! Dẫu ảo ảnh chữ tình đang xính vính Khiến bao lần chấn chỉnh, trái rung rinh Bởi thái dương dần in vào cõi tịnh Mơ sẽ chìm suy thịnh rụng bình minh Ngày trăn trở, phập phình loang mảnh mịn Gác chuyện đời toan tính, chuỗi nhục vinh Đêm héo hắt, nép mình chờ nhinh nhỉnh Rộ ánh vàng, trầm tĩnh ngắm lung linh Có những chiều xập xình loang vọng thính Chán ồn ào, nhẫn nhịn điểm tô xinh Không chật bó, thùng thình hay lỉnh kỉnh Chỉ gọn gàng, cổng chính tránh tinh tinh! Dãy thời gian trường chinh trong câm nín Chẳng đảo chao luýnh quýnh trước chình ình Mặc kệ người chùng chình hay say xỉn Vẫn nhẹ nhàng thủng thỉnh tự thông minh… Từ sẫm tối lân tinh gieo hoàn chỉnh Trả dương trần rủng rỉnh hoặc điêu linh Dầu nhạt nhẽo lặng thinh hay hóm hỉnh Chỉ âm thầm khẳng định bởi đinh ninh… Ai khát vọng cung đình trên thượng đỉnh Ai ước mơ sang xịn bước đăng trình Còn riêng em “Cánh Quỳnh” nơi khung tĩnh Nghĩa đá vàng chặt dính mảnh hồn linh… 18/7/2018 Nguyễn Thành Sáng
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (242) Phải Vậy Không Mình Đêm đã buông rồi em thấy không Trở trăn, thao thức mãi trong lòng Yêu đương mộng thắm như gang tấc Nhưng thật cuộc đời vẫn giá đông! Chăn đơn, gối chiếc vẫn nơi đây Vương vấn, bâng khuâng vẫn ngập đầy Vẫn lặng âm thầm trong nỗi đợi Một ngày nào đó được cùng ai… Hai buổi sáng chiều em thả chân Ngồi xe, nhiệm sở… lắm bao lần Lâng lâng chạnh nhớ hồn yêu dấu Dào dạt con tim gợn sóng tràn… Nhìn ai hạnh phúc bước chung đôi Chốc chốc vang lên chuỗi tiếng cười Chợt thấy cõi lòng thêm trống trải Nghẹn ngào se tím cả bờ môi! Cố quên…! Ba chữ cố quên đi Ở tận bên trong…Nếu mãi thì… Khiến dãy ánh buồn loang khóe mắt Phải rồi! Ảo ảnh chẳng là chi…. Huống hồ ở tận chốn ngàn xa Loáng thoáng hàng mây phủ sắc mờ Thuyền đã cắm sào, dây chặt buộc Còn gì đâu nữa để đan mơ… Có phải vậy không? Hỡi! hỡi mình! Mà sao trăng sáng ánh lung linh Đêm nay bỗng tắt rơi ghềnh núi Để ám trùm lên trọn chữ tình!.... 26/4/2018 Nguyễn Thành Sáng Chặt Dạ Chung Tình Trưa nay bỗng thấy dạ cồn cào Linh cảm chuyện gì khiến xuyến xao Về lại chổ làm vào lướt mạng Giật mình! Đọc những gì anh trao.. Yêu hỡi! Vạn lần xin lỗi anh Lỗi lầm nên để cánh thơ xanh Dập vùi nhợt nhạt theo ngày tháng Qua mấy con trăng, nỡ đoạn đành! Em nào phải thế hay vô tình Nông cạn nghĩ suy luôn bất bình Bướng bỉnh, nhỏ nhoi và ngạo mạn Trách hờn em lắm, phải không mình? Dạ! Thật lòng em luống tả tơi Nhìn đôi Loan Phượng sánh bên đời Tay đan gối mộng mà chua xót Tủi phận hẫm hiu ngẫm rối bời Dư âm vạn kỷ tựu xa xưa Hạnh ngộ duyên đời Nguyệt Lão đưa Đành phải thuận tình dù nghịch cảnh Suối ngân đàn rũ lệ lưa thưa Ngọt ngào thắm thiết vẫn yêu ai Dẫu trải thăng trầm chuỗi đắng cay Vì nặng nghĩa ân từ kiếp trước Tơ trời định đoạt, mấy ai hay.. Lạc lõng cô đơn, chẳng muốn quên Thuyền tình gió dập sóng lênh đênh Khắc nguyền nhất kiến hoài chung thuỷ Gắn bó keo sơn mãi vững bền. July 17, 2018 Tam Muội
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (243) Mộng Như Sương (Thơ Liên Vần-Tác Giả Tam Muội) Nhi nữ suy tư nhi nữ SẦU Tình ĐẦU dang DỞ TRỞ canh thâu Yêu thương da diết tràn cung BẬC Nghẹn NẤC trong tim dấy nỗi đau.. Mơ được chung đôi khắp nẻo ĐƯỜNG Miên TRƯỜNG sát CÁNH CẠNH hồn thương Xuân ru hương sắc bên giường MỘNG Nhẹ SÓNG lòng dâng ửng má hường Gió thổi hanh hanh báo hiệu HÈ Trúc TRE văng VẲNG LẮNG sầu ve Phượng khoe rực rở, hừng tia NẮNG Phố VẮNG thiếp chàng đội bóng me Hồn quyện tay đan giữa tiết THU Vi VU gió LẠNH ÁNH sương mù Ngắm hoàng hôn tím, lá vàng RỤNG Loan PHỤNG nhịp nhàng bước lãng du Khao khát vòng tay thật ấm NỒNG Mưa GIÔNG tuyết PHỦ RŨ trời đông Ấp ôm san sẻ niềm oan TRÁI Khắc KHOẢI, cô đơn, lạnh lẽo lòng.. Khảy phím tơ vương trướng Nguyệt LẦU Cau TRẦU lận ĐẬN HẬN in sâu Nghe mưa rỉ rả đìu hiu HẮT Réo RẮT vạc sành đượm bể dâu Biển động buồm căng đen sẫm BẦU Qua CẦU mù MỊT GHỊT lo âu Chăn đơn gối lẻ chàng nào THẤU Chôn DẤU tình buồn đáy huyệt sâu.. Kiếp nhi nữ ngàn năm cô độc Hận chữ tình Tuyệt Cốc ẩn danh! July 15, 2018 Tam Muội Cửa Ngõ Chờ Nhau… (Họa thơ liên vần của Tác Giả Tam Muội) Anh hiểu bên kia cả chuỗi dài Lắc lay, trăn trở nhớ tình say Vấn vương, lưu luyến tràn tâm khảm Ảm đạm, đìu hiu trải tháng ngày! Khiến em da diết mãi không thôi Nhức nhói con tim tím bóng trời Muốn nói, muốn trao nhưng chẳng thể Bởi về nẻo ấy lạc chơi vơi Thêm nhịp cầu tre đã lỡ làng Làm vầng trăng tỏ nhỏ dần tan Không gian chầm chậm chìm u ám Lai láng trào dâng chạnh ngỡ ngàng Thui thủi một mình dưới nắng sương Niềm thương gửi tặng nặng đau buồn Cố quên khuây khỏa vài giây phút Lại chút bừng lên nỗi đoạn trường… Em ơi! Anh có khác chi đâu Cũng dấu tình ai rải ánh sầu Canh cánh cõi lòng ôm ấp mãi Để hoài héo hắt giữa canh thâu Thôi thì định mệnh của đôi ta Tợ lá mùa thu rũ dưới tà Lư lắc vật vờ theo gió thổi Và rồi bất chợt rụng bay xa Cứ mặc tình đi! Hỡi ái yêu Dẫu nhiều tha thiết biết bao nhiêu Nay duyên phận bạc đành dang dở Cửa ngõ chờ nhau cuối buổi chiều!... 18/7/2018 Nguyễn Thành Sáng
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (244) Nỗi Lòng Của Em (Thơ liền âm-Tác Giả Nguyễn Thành Sáng) Em nghĩ ngợi và rồi em quyết định Cố vùng lên bản lỉnh bất thình lình Mang vương vấn bóng hình đầy bịn rịn Đặt cõi lòng phủ kín một niềm tin! Dẫu ảo ảnh chữ tình đang xính vính Khiến bao lần chấn chỉnh, trái rung rinh Bởi thái dương dần in vào cõi tịnh Mơ sẽ chìm suy thịnh rụng bình minh Ngày trăn trở, phập phình loang mảnh mịn Gác chuyện đời toan tính, chuỗi nhục vinh Đêm héo hắt, nép mình chờ nhinh nhỉnh Rộ ánh vàng, trầm tĩnh ngắm lung linh Có những chiều xập xình loang vọng thính Chán ồn ào, nhẫn nhịn điểm tô xinh Không chật bó, thùng thình hay lỉnh kỉnh Chỉ gọn gàng, cổng chính tránh tinh tinh! Dãy thời gian trường chinh trong câm nín Chẳng đảo chao luýnh quýnh trước chình ình Mặc kệ người chùng chình hay say xỉn Vẫn nhẹ nhàng thủng thỉnh tự thông minh… Từ sẫm tối lân tinh gieo hoàn chỉnh Trả dương trần rủng rỉnh hoặc điêu linh Dầu nhạt nhẽo lặng thinh hay hóm hỉnh Chỉ âm thầm khẳng định bởi đinh ninh… Ai khát vọng cung đình trên thượng đỉnh Ai ước mơ sang xịn bước đăng trình Còn riêng em “Cánh Quỳnh” nơi khung tĩnh Nghĩa đá vàng chặt dính mảnh hồn linh… 18/7/2018 Nguyễn Thành Sáng Trải Lòng (Họa lại thơ Liền Âm – Tác Giả Nguyễn Thành Sáng) Gió man mát ngát hương từ cánh phượng Điệp ve sầu hoạ xướng cạnh mé mương Đàn bướm trắng, xanh, hường đang chao lượn Tia nắng vàng cố nhướng phả tà dương Chiều Chủ Nhật trên giường em nằm nướng Mẹ xoa đầu mắng gượng “Tiểu cô nương” Bố dạy bảo: “Nhún nhường con sẽ bướng! Tánh lanh chanh như vượn lại dở ương.”.. Chợt ngẫm nghĩ bình thường mình đâu sướng Cũng gian truân ở ngưỡng cửa tình trường U khắc khoải chán chường hằn sâu trượng Xác vật vờ vất vưởng thọ độc thương Phận nhi nữ quật cường chân lộ tướng Nhưng cõi lòng ngất ngưởng lạc uyên ương Yêu ngang trái vấn vương tình mường tượng Quạnh cô phòng vọng tưởng thuở yêu đương Trách Nguyệt Lão tơ đường se lệch hướng Hận duyên trời nghiệp chướng tạo nhiễu nhương Uyên lẻ bạn đoạn trường nơi âm hưởng Mộng chờn vờn gắng gượng nhạt nhoà gương Buồn dằng dặc quỳnh tương phôi pha mượn Đỉnh cao lầu gió rướn lạnh thấu xương Đơn chiếc bóng in tường sau mành trướng Tiếng côn trùng miễn cưỡng khúc thê lương Tình vạn kỷ hồn thương in trí tưởng Dẫu hiện đời chẳng vướng nợ chung phương Ngộ chân lý vô thường không cầu cưỡng Chén tửu quỳnh sân thượng cạn hàn sương. July 19, 2018 Tam Muội
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (245) Trải Lòng (Họa lại thơ Liền Âm – Tác Giả Nguyễn Thành Sáng) Gió man mát ngát hương từ cánh phượng Điệp ve sầu hoạ xướng cạnh mé mương Đàn bướm trắng, xanh, hường đang chao lượn Tia nắng vàng cố nhướng phả tà dương Chiều Chủ Nhật trên giường em nằm nướng Mẹ xoa đầu mắng gượng “Tiểu cô nương” Bố dạy bảo: “Nhún nhường con sẽ bướng! Tánh lanh chanh như vượn lại dở ương.”.. Chợt ngẫm nghĩ bình thường mình đâu sướng Cũng gian truân ở ngưỡng cửa tình trường U khắc khoải chán chường hằn sâu trượng Xác vật vờ vất vưởng thọ độc thương Phận nhi nữ quật cường chân lộ tướng Nhưng cõi lòng ngất ngưởng lạc uyên ương Yêu ngang trái vấn vương tình mường tượng Quạnh cô phòng vọng tưởng thuở yêu đương Trách Nguyệt Lão tơ đường se lệch hướng Hận duyên trời nghiệp chướng tạo nhiễu nhương Uyên lẻ bạn đoạn trường nơi âm hưởng Mộng chờn vờn gắng gượng nhạt nhoà gương Buồn dằng dặc quỳnh tương phôi pha mượn Đỉnh cao lầu gió rướn lạnh thấu xương Đơn chiếc bóng in tường sau mành trướng Tiếng côn trùng miễn cưỡng khúc thê lương Tình vạn kỷ hồn thương in trí tưởng Dẫu hiện đời chẳng vướng nợ chung phương Ngộ chân lý vô thường không cầu cưỡng Chén tửu quỳnh sân thượng cạn hàn sương. July 19, 2018 Tam Muội Trăn Trở Mối Duyên Tình (Thơ liền âm – Tác Gỉả Nguyễn Thành Sáng) Chiều thơ thẩn u hoài, nhìn phương ấy Tận cõi lòng cứ mãi nhớ thương “Ai” Niềm mênh mang ngập đầy bao khắc khoải Dưới khung tà nhẹ rải sắc heo may! Đường tiếp bước chẳng hay hình ảnh thấy Chỉ biết mình động đậy cả chân tay Xanh, đỏ, trắng… quanh đây đang rồ chạy Mà tưởng chừng khoan khoái rượt hàng mây Cả không gian phủ dài muôn sắc thái Như vô tình phơi trải nét phôi phai Thế mà sao vẫn hoài đâu đó cạy Quả tim hồng bỏng cháy tự lâu nay Để tấc dạ tháng ngày luôn uể oải Đỡ mộng vàng hứng lấy bóng trời tây Chuỗi sớm tối lắc lay hằng trăm cái Khối tình chung run rẩy lệch khoan thai Đêm tĩnh mịch héo gầy ôm tê tái Thả ánh buồn phe phẩy giọt sương cây Bao lóng lánh ngã nhoài rơi xuống đấy Là bấy lần quằn quại cánh hồn say Ôi duyên nợ! An bày chi hiện tại Cảnh éo le ngang trái rẽ chia hai Cho da diết đoạn đoài lảm ngây dại Khiến mảnh hồn yêu ái nhỏ sầu cay… Vài tia chớp lóe ngay bầu góc phải Gió vụt vù mạnh đẩy áng mờ bay Dãy u ám cuồng quay rồi chợt vẩy Quán bên lề ghé lại…Đẫm bờ vai… 19/7/2018 Nguyễn Thành Sáng
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (246) Ngậm Ngùi… Đừng nói em ơi! Chuyện có chồng Khiến ngàn thương nhớ, thế mà không Thể nào kéo được vầng trăng tỏ Để rụng đầu non, tím cõi lòng! Hãy cứ vô tình quên lãng đi Tương lai vẫn đó, bận mà chi Thời gian chầm chậm dần trôi đến Tất cả rồi đây sẽ những gì… Có làm da diết biết bao nhiêu Hay nát con tim mỗi độ chiều… Thì cũng duyên phần do mệnh số Nào đâu cưỡng được hỡi người yêu? Còn hơn canh cánh nỗi niềm đau Nhìn ánh lung linh ửng dạ màu Thấp thoáng vật vờ khi ẩn hiện Chỉ là ảo ảnh dưới canh thâu Một lát nữa thôi ánh sẽ tàn Bởi bầu u ám phủ giăng ngang Hoặc đêm lụn tắt, vầng dương lộ Mặt nước giờ đây đã đổi màn… Ai nỡ bày chi cảnh éo le Bờ đê chẳng bước chọn cầu tre Để rồi lắt lẻo cầu trơn trượt Thêm gãy đầu kia, chẳng thể về Ôi! tái tê lòng lắm mộng ơi Đậm đà thắm thiết đượm đầy vơi Mà không thể được và không thể… Đành phải trọn ôm cả ngậm ngùi Biết em rồi cũng sẽ theo chồng!... 20/7/2018 Nguyễn Thành Sáng THƠI THẢNH THƠI (Thơ Liên Vần-Tác Giả Tam Muội) Ngẫm nghĩ chồng con thấy phát RẦU Nhịp CẦU tưởng VỌNG MỘNG canh thâu Bể dâu san sẻ duyên phần HẪM Vơi ĐẪM lệ sầu lắng nỗi đau Bóng ngã hoàng hôn tay siết TAY Tương LAI xây ĐẮP NGẬP hồn say Dệt ân luyến ái, nồng chăn GỐI Sớm TỐI ươm tình nhạt đắng cay Hồ hải tiêu dao buồm rộng CĂNG Ngắm BĂNG tinh TÚ VŨ sương giăng Tựa vai thưởng thức vầng trăng KHUYẾT Thắm THIẾT chuỗi dài bớt trở trăn.. Tạo hoá bày chi sóng dập DỀNH Thuyền LÊNH đênh ĐẢO BÃO chênh vênh Dập vùi xơ xác tan từng MẢNH Canh CÁNH cõi lòng mãi bấp bênh Hạnh phúc người ta, se sắt MÌNH Cũng XINH duyên DÁNG TRÁN thông minh Cớ chi lận đận hoài oan TRÁI Cửa ẢI trần gian vướng luỵ tình Quạnh quẽ cung tơ lỗi phím ĐỜN Gió MƠN mộng MỊ RỊ chăn đơn Nốt trầm dằng dặc len trong DẠ Vật VÃ cô đơn lệ tủi hờn Lưu lạc phong sương một kiếp ĐỜI Phó TRỜI định ĐOẠT THOÁT chơi vơi Hữu duyên vô phận đành câm NÍN Chôn KÍN mảnh buồn, thơi thảnh thơi. July 20, 2018 Tam Muội
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (247) Thơ họa chuyện trò (Không đề tựa) Đêm trăn trở những điều khó hiểu Cuộc đời này nào thiếu chi đâu Sao em cứ mãi vương sầu Mượn vần thơ rụng trút bầu tâm tư TM Anh cũng thấy thẫn thờ vương vấn Cũng nghe lòng hụt hẫng xót xa Luyến lưu một mảnh trăng ngà Để rồi lặng lẽ ngắm tà...Buồn tênh! NTS Duyên nợ bạc bấp bênh vô ngả Để canh tàn lả chả lệ tuôn Uư tư héo hắt cạnh buồng Mưa khẽ gió luồn buốt lạnh tim côi TM Em trời ấy chơi vơi nỗi nhớ Anh chốn nầy trăn trở héo hon Chiều chiều lặng ngắm hoàng hôn Cõi lòng vương vấn, thả hồn tìm ai NTS Em hoài vọng bồng lai tiên cảnh Đặng chúng mình xoải cánh chim bay Tửu quỳnh cùng cạn vui say Quên đi thực tại phôi phai nỗi niềm TM
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (248) Thơ họa chuyện trò (Không đề tựa) Cùng bên nhau dưới đêm trăng sáng Trải tấc lòng lai láng ngàn thương Quên đi ngày tháng đau buồn Ôm sầu héo hắt tư tương lạnh lùng NTS Gió réo rắt mưa phùn rơi mãi Cho tình mình khắc khoải truân chuyên Thôi thì một mối phỉ nguyền Lai sinh gặp lại nợ duyên sắt cầm. TM Giờ ảo ảnh thơ trăng, tình mộng Sớm trưa chiều quyện bóng bên nhau Tặng thương ấm áp, ngọt ngào Phôi phai ngày tháng u sầu cách xa NTS Đành phải thế Ta Bà cõi tạm Sương giăng mờ u ám tình ta Mượn dòng thơ rụng phôi pha Chờ khi chuyển kiếp đậm đà Phụng Loan TM Bóng thời gian mảnh tròn còn đó Tiếng hẹn thề vạn thuở còn đây Vậy thời ta hãy cứ say Say trăng, say gió, say hoài với thơ… NTS
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (250) Trăn Trở Mối Duyên Tình (Thơ liền âm – Tác Gỉả Nguyễn Thành Sáng) Chiều thơ thẩn u hoài, nhìn phương ấy Tận cõi lòng cứ mãi nhớ thương “Ai” Niềm mênh mang ngập đầy bao khắc khoải Dưới khung tà nhẹ rải sắc heo may! Đường tiếp bước chẳng hay hình ảnh thấy Chỉ biết mình động đậy cả chân tay Xanh, đỏ, trắng… quanh đây đang rồ chạy Mà tưởng chừng khoan khoái rượt hàng mây Cả không gian phủ dài muôn sắc thái Như vô tình phơi trải nét phôi phai Thế mà sao vẫn hoài đâu đó cạy Quả tim hồng bỏng cháy tự lâu nay Để tấc dạ tháng ngày luôn uể oải Đỡ mộng vàng hứng lấy bóng trời tây Chuỗi sớm tối lắc lay hằng trăm cái Khối tình chung run rẩy lệch khoan thai Đêm tĩnh mịch héo gầy ôm tê tái Thả ánh buồn phe phẩy giọt sương cây Bao lóng lánh ngã nhoài rơi xuống đấy Là bấy lần quằn quại cánh hồn say Ôi duyên nợ! An bày chi hiện tại Cảnh éo le ngang trái rẽ chia hai Cho da diết đoạn đoài lảm ngây dại Khiến mảnh hồn yêu ái nhỏ sầu cay… Vài tia chớp lóe ngay bầu góc phải Gió vụt vù mạnh đẩy áng mờ bay Dãy u ám cuồng quay rồi chợt vẩy Quán bên lề ghé lại…Đẫm bờ vai… 19/7/2018 Nguyễn Thành Sáng Thoáng Chút Suy Tư (Họa lại thơ Liền Âm – Tác Giả Nguyễn Thành Sáng) Chuông đã điểm đúng giờ em tan sở Cụm hoa vàng rực rỡ đến ngẩn ngơ Lòng se sắt bất ngờ đan nỗi nhớ Dấu yêu ơi! Bên nớ cảm chơ vơ? Thầm tưởng vọng đôi bờ vai vạm vỡ Để tựa nương khi trở giấc dật dờ Vơi trống vắng đợi chờ trong bỡ ngỡ Vuốt tóc huyền nức nở dưới trăng mơ Mây lãng đãng phất phơ con gió quở Nắng hanh hanh đang chở xám ơ thờ Trời mùa hạ bơ phờ dường than thở Chú vành khuyên hênh hớ rỉa lơ ngơ Chiều nhợt nhạt xác xơ tia nắng lỡ Gió liêu xiêu rộng mở cánh diều trơ Dòng sông bạc lững lờ trôi muôn thuở Nỗi u hoài tụ mớ xoáy vần thơ Nâng phím ngọc vu vơ niềm trắc trở Khúc tình tang xưa nhỡ trót khù khờ Anh hờn dỗi hững hờ không thèm rớ Héo cung đàn ú ớ chuyện bâng quơ Tràn lưu luyến thẫn thờ bên trang vở Ngẫm duyên đời lở dở mối chi sơ Rơi nghịch cảnh lờ đờ câu duyên nợ Sầu vấn vương cách trở mộng mập mờ Buồn cô quạnh sững sờ hoang man sợ Nếu một ngày dang dở lạc đường tơ Đời hạ bạc nhởn nhơ lầy dây nhợ Rớt giọt tình sợi bở tím chiều khuơ! July 20, 2018 Tam Muội
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (251) Thoáng Chút Suy Tư (Thơ Liền Âm – Tác Giả Nguyễn Thành Sáng) Chuông đã điểm đúng giờ em tan sở Cụm hoa vàng rực rỡ đến ngẩn ngơ Lòng se sắt bất ngờ đan nỗi nhớ Dấu yêu ơi! Bên nớ cảm chơ vơ? Thầm tưởng vọng đôi bờ vai vạm vỡ Để tựa nương khi trở giấc dật dờ Vơi trống vắng đợi chờ trong bỡ ngỡ Vuốt tóc huyền nức nở dưới trăng mơ Mây lãng đãng phất phơ con gió quở Nắng hanh hanh đang chở xám ơ thờ Trời mùa hạ bơ phờ dường than thở Chú vành khuyên hênh hớ rỉa lơ ngơ Chiều nhợt nhạt xác xơ tia nắng lỡ Gió liêu xiêu rộng mở cánh diều trơ Dòng sông bạc lững lờ trôi muôn thuở Nỗi u hoài tụ mớ xoáy vần thơ Nâng phím ngọc vu vơ niềm trắc trở Khúc tình tang xưa nhỡ trót khù khờ Anh hờn dỗi hững hờ không thèm rớ Héo cung đàn ú ớ chuyện bâng quơ Tràn lưu luyến thẫn thờ bên trang vở Ngẫm duyên đời lở dở mối chi sơ Rơi nghịch cảnh lờ đờ câu duyên nợ Sầu vấn vương cách trở mộng mập mờ Buồn cô quạnh sững sờ hoang man sợ Nếu một ngày dang dở lạc đường tơ Đời hạ bạc nhởn nhơ lầy dây nhợ Rớt giọt tình sợi bở tím chiều khuơ! July 20, 2018 Tam Muội Thắt thẻo Bóng Tình Yêu (Thơ liền âm – Tác Giả Nguyễn Thành Sáng) Cũng mọi bửa ráng chiều vừa nhạt chiếu Một cái gì nặng trĩu ghị đăm chiêu Dưới khung cảnh đìu hiu tà rã rệu Bước lối mòn thất thểu, nỗi liêu xiêu! Của một kẻ thật nhiều đau với hiểu Nghẹn duyên tình êm dịu biết bao nhiêu Lại mỏng mảnh tợ diều tung lộng kéo Chỉ thoáng thôi toạc xéo rụng lưng đèo Như cầu tre xóm nghèo phơi lắt lẻo Giữa hai bờ cố níu mảnh tong teo Lại gãy nhịp chèo queo chùng cong quẹo Chẳng thể nào uốn éo vượt cheo leo Bởi nghịch cảnh lắm điều đang chồng chéo Bên ngỡ ngàng, bên khéo gọi thuyền neo Mà suối biếc thanh reo đều chẳng thiếu Lung linh ngời, huyền diệu ánh trong veo Đâu thể nào lỏng lẻo dạ lêu bêu Đùa trăng gió mỹ miều phơi sắc diễu Để chệch hướng ngoằn ngoèo thân gánh chịu Canh cánh lòng bận bịu lối rong rêu… Nhìn xe cộ dập dìu qua khúc khuỷu Thu nhỏ dần tí xíu, loãng âm kêu Một khoảnh khắc vòng vèo inh ỏi réo Rồi mịt mờ khuất nẻo lạc mất tiêu Cõi không gian phiêu diêu hằng triệu triệu Hạt sương mù lẽo đẽo dưới mây treo Trời ửng nắng tan theo hàng vạn nhểu Cánh phù vân thắt thẻo bóng tình yêu… 22/7/2018 Nguyễn Thành Sáng
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (252) Trải Dòng Tâm Sự (Thơ Hoạ chuyện trò không đề) Lòng anh da diết em ơi Đậm đà yêu dấu để rồi phù vân!... NTS Tim em cứ mãi bần thần Nhớ nhung yêu dấu bâng khuâng cõi lòng... TM Rồi đây em cũng theo chồng Phôi phai ngày tháng trên dòng sông thương... NTS Nhưng lòng cứ mãi vấn vương Vì sâu tận trái Hồn Thương vẫn đầy... TM Tim anh cứ mãi lắt lay Bởi thuyền lặng lẽ tháng ngày mù khơi... NTS Dù cho gió bão tả tơi Con thuyền thơ mộng lả lơi xuôi dòng Mai đây em có lấy chồng Nhưng mãi trong lòng hình bóng Hồn Lang… TM Hỡi ôi! Sao lại phũ phàng Để tình thắm đượm ngỡ ngàng éo le Rồi đây giá lạnh canh khuya Xót xa cay đắng đầm đìa ánh sương… NTS Số phần đã định đoạn trường Hẩm hiu cay đắng dáng hường truân chuyên Tương tư khổ lụy nợ duyên Mong sao kiếp tới phỉ nguyền sánh đôi... TM
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (253) Trải Dòng Tâm Sự (Thơ Hoạ chuyện trò không đề) Ước nguyền dưới ánh trăng soi Tấc lòng ôm ấp trọn đời dấu yêu Dẫu nay ánh nhạt khung chiều Vườn xưa bến cũ vẫn nhiều đợi ai... NTS Mảnh hồn tưởng vọng hoài say Cùng trăng mây gió ngất ngây cõi trần Đêm tàn dạ bớt bâng khuâng Phôi pha đi nỗi trầm luân ngưỡng tình.. TM Kiếp đời luân chuyển ba sinh Biết bao trắc trở khiến mình khổ đau Bước chân lỡ mối nhịp cầu Trọn đời vương vấn để sầu cho tim... NTS Cuộc đời tưởng sẽ êm đềm Nào ngờ giông tố phủ rèm phong ba Ráng đi hết kiếp Ta Bà Âm cảnh đậm đà khoả lấp đắng cay.. TM Về nơi chốn cũ cùng "Ai" Êm đềm, ấm áp tháng ngày bên nhau Tặng thương thắm thiết ngọt ngào Đắp bù cõi thế nỗi đau lỡ làng NTS Cùng nhau khởi lại cung đàn Sắt cầm nguyện ước thiếp chàng có đôi Từ nay hết cảnh nổi trôi Cho đây với đó từng hồi chuông ngân... TM
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (254) Khi Nào Trọn Mơ (Thơ Liên Vần – Tác Giả Tam Muội) Trời giáng cung trầm điệp sấm SUÔNG Gió LUỒN mây DẠT NÁT tâm buông Vạc sành gọi bạn thêm da DIẾT Mắt BIẾC suy tư đọng giọt buồn Chàng hỡi! Phương trời cảm vấn VƯƠNG Nhớ THƯƠNG say ĐẮM LẮM sầu tương Đèn khuya leo lét hoài thao THỨC Day DỨT nợ duyên nhuốm đoạn trường Chàng hỡi! Chẳng sao dỗ giấc NỒNG Cõi LÒNG vàng VÕ NGÕ phòng không Trần tình lận đận, đâu là NẺO Thắt THẺO ruột gan, khổ chất chồng Chàng hỡi! Quả hồng quá mỏng MANH Tình XANH trao HẾT KẾT duyên lành Mà sao nghịch cảnh hoài đeo ĐUỔI Gần CUỐI cuộc đời, bến lạnh tanh Chàng hỡi! Khi nào hội ngộ NHAU Giọt CHÂU khỏi RỚT BỚT ưu sầu Chuỗi dài mòn mỏi, bầu yên LẶNG Trống VẮNG nỗi niềm, chàng biết đâu! Chàng hỡi! Khi nào trọn giấc MƠ Đôi BỜ nguyện ƯỚC MƯỢT đường tơ Không đơn gối lẻ, tim khao KHÁT Khúc HÁT tương tư mãi vật vờ Chàng hỡi! Khi nào cùng ngắm SAO Tình TRAO thắm THIẾT MIẾT dâng trào Đêm trăng xướng hoạ, hoà âm HƯỞNG Ý TƯỞNG thiếp chàng quyện đỉnh cao Chàng hỡi! Khi nào hết lá LAY Trang ĐÀI nho NHÃ ĐÃ sum vầy Túp lều vang tiếng cười con TRẺ Hoạ VẼ bức tranh tuyệt mỹ này! July 22, 2018 Tam Muội Khuây Khỏa Kiếp Phù Sinh (Họa lại thơ liên vần – Tác Giả Tam Muội) Bảng lảng hoàng hôn phủ sắc mờ Thẫn thờ hướng vọng ngóng xa lơ Lâng lâng nhung nhớ ngàn da diết Nào biết làm sao hết đợi chờ! Nàng ơi! Thắm thoát mấy trăng qua Êm ả tình duyên quyện ráng tà Ước hẹn sum vầy sâu khắc đậm Âm thầm giữ kín giữa lòng ta Nàng ơi! Tha thiết biết bao nhiêu Lại trĩu sầu đan máng bóng chiều Nhìn áng mây trời trôi diệu vợi Ngậm ngùi, héo hắt dạ liêu xiêu Nàng ơi! Canh cánh mãi trong tim Lưu luyến mênh mang đắng nỗi niềm Vàng võ thu hình ôm vắng lặng Bâng khuâng khắc khoải trải canh đêm Nàng ơi! Có hiểu thế hay không Rên rống đau thương cuốn thả dòng Lờ lững vật vờ về khuất tận Rồi tan loãng mất dưới mênh mông Nàng ơi! Hãy khóc thật nhiều đi Bởi chỉ còn đây rải chút gì Le lói lặn tàn sau vách núi Và rồi chìm mất chẳng còn chi Nàng ơi! Cõi ấy vẫn nơi kia Bốn phía hương hoa phả lối về Một kiếp phù sinh ngày dứt trả Cây đa bến cũ đợi câu thề Nàng ơi! Giờ sát lại gần đây Để trái yêu đương hưởng phút nầy Tiếng nhạc, cung đàn loang viễn mông Ru hồn hai đứa đỉnh mơ say… 23/7/2018 Nguyễn Thành Sáng
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (255) Thắt thẻo Bóng Tình Yêu (Thơ liền âm – Tác Giả Nguyễn Thành Sáng) Cũng mọi bửa ráng chiều vừa nhạt chiếu Một cái gì nặng trĩu ghị đăm chiêu Dưới khung cảnh đìu hiu tà rã rệu Bước lối mòn thất thểu, nỗi liêu xiêu! Của một kẻ thật nhiều đau với hiểu Nghẹn duyên tình êm dịu biết bao nhiêu Lại mỏng mảnh tợ diều tung lộng kéo Chỉ thoáng thôi toạc xéo rụng lưng đèo Như cầu tre xóm nghèo phơi lắt lẻo Giữa hai bờ cố níu mảnh tong teo Lại gãy nhịp chèo queo chùng cong quẹo Chẳng thể nào uốn éo vượt cheo leo Bởi nghịch cảnh lắm điều đang chồng chéo Bên ngỡ ngàng, bên khéo gọi thuyền neo Mà suối biếc thanh reo đều chẳng thiếu Lung linh ngời, huyền diệu ánh trong veo Đâu thể nào lỏng lẻo dạ lêu bêu Đùa trăng gió mỹ miều phơi sắc diễu Để chệch hướng ngoằn ngoèo thân gánh chịu Canh cánh lòng bận bịu lối rong rêu… Nhìn xe cộ dập dìu qua khúc khuỷu Thu nhỏ dần tí xíu, loãng âm kêu Một khoảnh khắc vòng vèo inh ỏi réo Rồi mịt mờ khuất nẻo lạc mất tiêu Cõi không gian phiêu diêu hằng triệu triệu Hạt sương mù lẽo đẽo dưới mây treo Trời ửng nắng tan theo hàng vạn nhểu Cánh phù vân thắt thẻo bóng tình yêu… 22/7/2018 Nguyễn Thành Sáng Tự Tình Bậu Với Qua (Thơ Liền Âm – Tác Giả Nguyễn Thành Sáng) (Thơ Vui Miệt Vườn) Trời quang đãng bỗng là đà mây phả Ảm đạm bầu lả chả giọt mưa sa Tiếng sấm sét đàn gà chạy tá lả Vài bụi hồng rệu rã dưới gốc đa Mưa ngập lối sao mà rần trọn quả Tiết khí trời làm da rát bỏng nha Vội đi lấy trái cà, dưa và giá Xây mịn màng đem xả lấy nước tha Nhìn tứ phía căn nhà sao vắng quá Cảnh âm u phố xá cũng xót xa Vì cơm áo bôn ba nơi xứ lạ Chạnh cõi lòng buồn bã lệ rớt ra Thân côi cút vóc ngà đời vất vả Sáng hừng đông tất tả tới chiều tà Cơm chẳng thiết chén trà hay nước đá Quần quật hoài rời rã dáng như ma Tạm giấy mực phôi pha vần thơ tả Gửi nỗi niềm tất cả đến người “TA” Có ray rứt diết da tràn đáy dạ? Tư lự hồi hóp má khổ cho “QUA” Hay là Bậu lân la nơi buông thả Sớm tới chiều cùng ả ở bi da Cứ xà nẹo ỏng a cho mấy gả Ghét gầm gừ nỗi đóa đập Bậu ha! Bậu có biết chị Hà con bác Bá Tháng Tám này là bả bước xe hoa Tuy lớn tuổi hơi già so với má Nhưng được phần gia phả toàn đại gia Ngẫm nghĩ lại mấy bà sướng quá xá Lấy được chồng tốt mã lại soái ca Ai như Bậu với Qua toàn cặn bả Thẩy ngoài đừơng cả tá chẳng ai tha Mưa chợt tạnh thôi xa nhau chút nhá Trút nỗi niềm đặng hả cái nư Qua Qua phải chạy qua phà bên ông Cả Mua kỳ đà ướp sả nhậu qua loa! July 23, 2018 Tam Muội
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (256) Tôi Biết Rồi Đây Sẽ Mất Em Tôi biết rồi đây sẽ mất em Đường me lá đổ ánh chao nghiêng Kẻ về bên trái, người qua phải Chấm dứt từ nay tiếng gọi mình! Tôi biết rồi đây sẽ mất em Sương lam che kín bóng bên thềm Võ vàng, héo hắt hay tơi tả Cũng chỉ là thu tận trái tim Tôi biết rồi đây sẽ mất em Tơ hồng mối chỉ kết se duyên Bao năm nắn nót, nâng niu mãi Giờ ngán ngẩm thay sợi xích xiềng Tôi biết rồi đây sẽ mất em Nửa vầng chạnh khuyết thả màn đêm Gợi thêm non nỉ từ xa vọng Choáng ngộp tràn loang cả nỗi niềm Tôi biết rồi đây sẽ mất em Dòng sông cuồn cuộn, lắc lư thuyền Dưới bầu u ám treo mây xám Tay mỏi, chèo lơi, lạc nẻo tìm Tôi biết rồi đây sẽ mất em Những chiều quạnh vắng dưới vành hiên Nhìn sân lác đác vàng rơi rụng Biết khóc hay cười hoặc lặng yên Lắng nghe sâu thẳm ngàn lưu luyến Bỗng chốc hóa thành đạn thẳng xuyên Giữa quả đỏ hồng đang nhịp đập Cho nhiều đau đớn để hoài rên! 19/9/2017 Nguyễn Thành Sáng Khi Nào Trọn Mơ (Thơ Liên Vần – Tác Giả Tam Muội) Trời giáng cung trầm điệp sấm SUÔNG Gió LUỒN mây DẠT NÁT tâm buông Vạc sành gọi bạn thêm da DIẾT Mắt BIẾC suy tư đọng giọt buồn Chàng hỡi! Phương trời cảm vấn VƯƠNG Nhớ THƯƠNG say ĐẮM LẮM sầu tương Đèn khuya leo lét hoài thao THỨC Day DỨT nợ duyên nhuốm đoạn trường Chàng hỡi! Chẳng sao dỗ giấc NỒNG Cõi LÒNG vàng VÕ NGÕ phòng không Trần tình lận đận, đâu là NẺO Thắt THẺO ruột gan, khổ chất chồng Chàng hỡi! Quả hồng quá mỏng MANH Tình XANH trao HẾT KẾT duyên lành Mà sao nghịch cảnh hoài đeo ĐUỔI Gần CUỐI cuộc đời, bến lạnh tanh Chàng hỡi! Khi nào hội ngộ NHAU Giọt CHÂU khỏi RỚT BỚT ưu sầu Chuỗi dài mòn mỏi, bầu yên LẶNG Trống VẮNG nỗi niềm, chàng biết đâu! Chàng hỡi! Khi nào trọn giấc MƠ Đôi BỜ nguyện ƯỚC MƯỢT đường tơ Không đơn gối lẻ, tim khao KHÁT Khúc HÁT tương tư mãi vật vờ Chàng hỡi! Khi nào cùng ngắm SAO Tình TRAO thắm THIẾT MIẾT dâng trào Đêm trăng xướng hoạ, hoà âm HƯỞNG Ý TƯỞNG thiếp chàng quyện đỉnh cao Chàng hỡi! Khi nào hết lá LAY Trang ĐÀI nho NHÃ ĐÃ sum vầy Túp liều vang tiếng cười con TRẺ Hoạ VẼ bức tranh tuyệt mỹ nầy! July 22, 2018 Tam Muội
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (257) DƯ ÂM ĐỂ LẠI Phong vũ bao trùm cả thế gian Đưa về kết tụ bốn mùa sang Biến mình, chuyển hoá muôn vàn cảnh Như nước khi ròng, lúc ngập dâng! Âm thầm chân bước bao ngàn sỏi Kẻ được qua dòng êm ả trôi Người trước chập chùng cơn sóng dữ Một bầu ấm áp, một chơi vơi Ý sống, tâm tình theo gối mộng Đêm dài ảm đạm, nỗi chênh chông Còn trăng toả ánh lung linh rạng Mấy gói hành trang, mấy bến lòng Kẻ nặng suy tư, ôm thổn thức Nghe niềm trăn trở trải xa xôi Con đường cuộc sống về bao ngả Thuyền đến làm sao chẳng bị trôi! Những chiều lặng lẽ nhìn xa vợi Canh cánh nghe lòng vọng tiếng ngân Cô đọng một đời trong nẻo vắng Đêm dài thui thủi ngắm tàn trăng Để rồi ngày tháng cứ dần qua Bóng ảnh năm nào đã cuốn xa Cánh gió tung bay thời dĩ vãng Tối mờ mở lại, nhịp ngân nga… Hãy ngước nhìn lên ngắm bóng trăng Dẫu đêm trôi tới, sáng nay tàn Nhưng còn trên đó hồn thơ thắm Vừa mới phủ trùm cõi thế gian! Nguyễn Thành Sáng Tương Kiến Chàng Thơ (Thơ Liên Vần – Tác Giả Tam Muội) Lặng ngắm tà dương nhạt cuối TRỜI Lá RƠI lác ĐÁC THÁC ghềnh khơi Đong đưa rặng liễu in hồ BIẾC Hoa TUYẾT bay bay, thật tuyệt vời! Thánh thót đàn ai vi vút DÂNG Lâng LÂNG cõi DẠ PHẢ khung tầng Nhặt khoan âm tiết như ai OÁN Trích ĐOẠN biệt ly tích tịch ngân Khàng khẽ lần theo điệu véo VON Lối MÒN sơn CƯỚC BƯỚC chân son Nốt trầm dạo khúc sầu vang VỌNG Lắng ĐỌNG hồn côi, lộng núi non Ẩn hiện bóng chàng trong khói SƯƠNG Du DƯƠNG quyến LUYẾN CHUYỆN yêu đương Nỗi niềm chan chứa tình son SẮT Khoảnh KHẮC si mê đến lạ thường Dưới bóng trăng vàng mây trắng BAY Hình HÀI cao RÁO MẠO khoan thai Nhẹ nhàng lướt phím buông từng NHỊP Khúc ĐIỆP bổng trầm tợ gió lay Mộng cảnh cùng chàng trải giấc MƠ Ngẩn NGƠ vạn KỶ PHỈ nguyền tơ Đỉnh cao lấp lánh như kim NGỌC Tuyệt CỐC cao sơn hoạ áng thơ Sấm sét giật mình, tim nhói ĐAU Mưa NGÂU tháng BẢY RẢI giang cầu Tình Lang ơi hỡi! Rơi nguồn LỆ Đã TRỄ chuyến đò, dâu bể dâu.. Tình ngang trái chuỗi dài thao thức Dưới ánh vàng bút mực đề thơ! July 22, 2018 Tam Muội
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (258) Tương Kiến Chàng Thơ (Thơ Liên Vần – Tác Giả Tam Muội) Lặng ngắm tà dương nhạt cuối TRỜI Lá RƠI lác ĐÁC THÁC ghềnh khơi Đong đưa rặng liễu in hồ BIẾC Hoa TUYẾT bay bay, thật tuyệt vời! Thánh thót đàn ai vi vút DÂNG Lâng LÂNG cõi DẠ PHẢ khung tầng Nhặt khoan âm tiết như ai OÁN Trích ĐOẠN biệt ly tích tịch ngân Khàng khẽ lần theo điệu véo VON Lối MÒN sơn CƯỚC BƯỚC chân son Nốt trầm dạo khúc sầu vang VỌNG Lắng ĐỌNG hồn côi, lộng núi non Ẩn hiện bóng chàng trong khói SƯƠNG Du DƯƠNG quyến LUYẾN CHUYỆN yêu đương Nỗi niềm chan chứa tình son SẮT Khoảnh KHẮC si mê đến lạ thường Dưới bóng trăng vàng mây trắng BAY Hình HÀI cao RÁO MẠO khoan thai Nhẹ nhàng lướt phím buông từng NHỊP Khúc ĐIỆP bổng trầm tợ gió lay Mộng cảnh cùng chàng trải giấc MƠ Ngẩn NGƠ vạn KỶ PHỈ nguyền tơ Đỉnh cao lấp lánh như kim NGỌC Tuyệt CỐC cao sơn hoạ áng thơ Sấm sét giật mình, tim nhói ĐAU Mưa NGÂU tháng BẢY RẢI giang cầu Tình Lang ơi hỡi! Rơi nguồn LỆ Đã TRỄ chuyến đò, dâu bể dâu.. Tình ngang trái chuỗi dài thao thức Dưới ánh vàng bút mực đề thơ! July 22, 2018 Tam Muội Khiến Em Bước Đến (Họa lại thơ liên vần – Tác Giả Tam Muội) Lặng lẽ so dây, khảy nhịp đàn Mơ màng dào dạt nhặt rồi khoan Bất ngờ ngước mặt nhìn ra trước Thấy được hình “Ai” chạnh ngỡ ngàng! Kiều diễm dung nhan sắc rạng ngời Nụ cười e ấp đắp bờ môi Thanh tao duyên dáng thuyền quyên ấy Đã “xoáy” con tim một chút rồi Nho sinh gác phím, sững sờ ra Ớ! Ớ!...Nàng! Nàng! Đang lộn nhà Xa lạ chưa lần quen gặp gỡ Sao vô tận cửa gật chào ta? Nét ngọc nghiêng nghiêng vẻ thẹn thùng Khẽ khàng cất tiếng quyện thanh trong Dạ không! Tiện thiếp nào đi lạc Bởi nhạc du dương khiến cõi lòng,,, Ngất ngây say đắm chảy vào tim Lưu luyến, bâng khuâng dẫn gót tìm Thấy bức tranh buồn khung tĩnh lặng Lâng lâng khuấy động nỗi niềm riêng… Còn đây tấc dạ cũng nao nao Đau đáu tâm tư tự thuở nào Hình bóng hồn Nương nơi giấc mộng Bềnh bồng ẩn hiện…Cứ làm sao… Nhìn nàng giông giống ảnh ta mơ Bỡ ngỡ phút giây đẩy thẫn thờ Có phải tiền duyên non biển hẹn Khiến em bước đến…Ghé qua bờ… “Niềm vương vấn âm thầm dệt mộng Dẫu tháng ngày chỉ bóng mà thôi!” 24/7/2018 Nguyễn Thành Sáng
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (259) Tự Tình Bậu Với Qua (Thơ Liền Âm – Tác Giả Nguyễn Thành Sáng) (Thơ Vui Miệt Vườn) Trời quang đãng bỗng là đà mây phả Ảm đạm bầu lả chả giọt mưa sa Tiếng sấm sét đàn gà chạy tá lả Vài bụi hồng rệu rã dưới gốc đa Mưa ngập lối sao mà rần trọn quả Tiết khí trời làm da rát bỏng nha Vội đi lấy trái cà, dưa và giá Xây mịn màng đem xả lấy nước tha Nhìn tứ phía căn nhà sao vắng quá Cảnh âm u phố xá cũng xót xa Vì cơm áo bôn ba nơi xứ lạ Chạnh cõi lòng buồn bã lệ rớt ra Thân côi cút vóc ngà đời vất vả Sáng hừng đông tất tả tới chiều tà Cơm chẳng thiết chén trà hay nước đá Quần quật hoài rời rã dáng như ma Tạm giấy mực phôi pha vần thơ tả Gửi nỗi niềm tất cả đến người “TA” Có ray rứt diết da tràn đáy dạ? Tư lự hồi hóp má khổ cho “QUA” Hay là Bậu lân la nơi buông thả Sớm tới chiều cùng ả ở bi da Cứ xà nẹo ỏng a cho mấy gả Ghét gầm gừ nỗi đóa đập Bậu ha! Bậu có biết chị Hà con bác Bá Tháng Tám này là bả bước xe hoa Tuy lớn tuổi hơi già so với má Nhưng được phần gia phả toàn đại gia Ngẫm nghĩ lại mấy bà sướng quá xá Lấy được chồng tốt mã lại soái ca Ai như Bậu với Qua toàn cặn bả Thẩy ngoài đừơng cả tá chẳng ai tha Mưa chợt tạnh thôi xa nhau chút nhá Trút nỗi niềm đặng hả cái nư Qua Qua phải chạy qua phà bên ông Cả Mua kỳ đà ướp sả nhậu qua loa! July 23, 2018 Tam Muội Bày Mưu Kế (Thơ liền âm – Tác Giả Nguyễn Thành Sáng) Ồ! Anh Ba! Sao lại ngồi nhậu đây Chỉ sô lô không ai bầu bạn vậy Khuôn mặt buồn, héo gầy như ma đấy Khiến lòng tui áy náy, cảm thương thay!... Chú năm ơi! Xúi quẩy con mười bảy Vét sạch rồi hết thảy trắng bàn tay Vợ hôm qua vừa cay vừa cầy sấy Sợ ở nhà bị quậy vỡ tan thây Tui rầu quá, lai rai cho quên ấy Đợi khuya về cúng vái để cầu may Còn mấy chục trong nầy chiều quýnh bậy Coi thần tài thương hại nhỏ vài chai? Chớ nếu không từ rày đành nát bấy Bởi tam bành cứ mãi cả vòng xoay Ngày sớm tối oé hoài làm tê tái Tấm thân tàn lỡ dại rũ đường bay… Anh Ba ơi! Lâu nay tui cũng trải Đà bao phen sợ hải tím mặt mày Nhưng cái tật bạc bài xui khiến bậy Dục trưa nầy tui cạy ống vợ hay Bả khua trống khua chày ê cả gáy Tiếp ôm đồ tui thảy khỏi hàng dây Mặt chừ bự nhạt phai màu luyến ái Bỏ Cu Tèo nhỏ dại té sưng vai Tui sùng bụng muốn gây nhưng ái ngại Vì nghĩ tình êm ái thuở còn trai Hể mỗi độ gió lay cành phe phẩy Tim dạt dào động đậy nhớ thương say… Anh Ba! Ực một cái rồi nghe nầy Chỉ còn cách “rung cây” hù kiến chạy Để giữ thế vùng vẫy giữa tầng mây Tui với anh sáng mai giả đò bái Trước bàn thờ ba lạy với dao phay Đợi nhằm lúc bả quay qua bả hấy Cầm dao lên nói lẩy nếu còn nhai Chặt cụt hẳn “chỗ nầy” cho bà thấy! “Thơ vui” 25/7/2018 Nguyễn Thành Sáng
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (260) Bày Mưu Kế (Thơ liền âm – Tác Giả Nguyễn Thành Sáng) Ồ! Anh Ba! Sao lại ngồi nhậu đây Chỉ sô lô không ai bầu bạn vậy Khuôn mặt buồn, héo gầy như ma đấy Khiến lòng tui áy náy, cảm thương thay!... Chú năm ơi! Xúi quẩy con mười bảy Vét sạch rồi hết thảy trắng bàn tay Vợ hôm qua vừa cay vừa cầy sấy Sợ ở nhà bị quậy vỡ tan thây Tui rầu quá, lai rai cho quên ấy Đợi khuya về cúng vái để cầu may Còn mấy chục trong nầy chiều quýnh bậy Coi thần tài thương hại nhỏ vài chai? Chớ nếu không từ rày đành nát bấy Bởi tam bành cứ mãi cả vòng xoay Ngày sớm tối oé hoài làm tê tái Tấm thân tàn lỡ dại rũ đường bay… Anh Ba ơi! Lâu nay tui cũng trải Đà bao phen sợ hải tím mặt mày Nhưng cái tật bạc bài xui khiến bậy Dục trưa nầy tui cạy ống vợ hay Bả khua trống khua chày ê cả gáy Tiếp ôm đồ tui thảy khỏi hàng dây Mặt chừ bự nhạt phai màu luyến ái Bỏ Cu Tèo nhỏ dại té sưng vai Tui sùng bụng muốn gây nhưng ái ngại Vì nghĩ tình êm ái thuở còn trai Hể mỗi độ gió lay cành phe phẩy Tim dạt dào động đậy nhớ thương say… Anh Ba! Ực một cái rồi nghe nầy Chỉ còn cách “rung cây” hù kiến chạy Để giữ thế vùng vẫy giữa tầng mây Tui với anh sáng mai giả đò bái Trước bàn thờ ba lạy với dao phay Đợi nhằm lúc bả quay qua bả hấy Cầm dao lên nói lẩy nếu còn nhai Chặt cụt hẳn “chỗ nầy” cho bà thấy! “Thơ vui” 25/7/2018 Nguyễn Thành Sáng Thủ Thỉ Tiếng Tơ Lòng (Hoạ Thơ Liền Âm - Tác Giả Nguyễn Thành Sáng) (Thơ Vui Miệt Vườn) Mình yêu hỡi! Hôm qua bên anh Mã Mở tiệc mừng đặng gả út Mộng Nga Em sang bển gọi là bưng mâm quả Phụ đàn trai vì chả có bòn ca** Chừng chạng vạng tà tà chân sáo đá Thằng Tèo khiêng rổ cá bộn ngang qua Nó khệ nệ bảo là đồ của má Đưa cho em vì đã giúp chị Hà Khoái quá cỡ ngồi sà bên đám mạ Tặng bốn con cho Cả bác cậu Thà Con anh Thiệt chủ phà trên An Khả Còn bao nhiêu gói lá đem về nhà Để lát nữa lột da nhồi mớ chả Mình rảnh thì bó sả cắt làm ba Mơi xuống chợ thì là mua một rá Bơi xuồng về rửa xả nước sạch nha!.. Giờ sát lại dịu xoa lòng buồn bã Vì thương mình nổi đoá lại chua ngoa Chuyện xúi quẩy chánh tà đừng nghe nhá Chú Năm thời cũng phá sản bại gia Ghiền cờ bạc chiếu toà còn phải trả Cảnh nợ nần lấp khoả hỏng được đa Họ dữ lắm xiết nhà đào mồ mả Tội tổ tiên gia phả lẫn ông bà Mình đừng giận thật thà xin xí xoá Không muốn đời vất vả với bôn ba Nên lớn tiếng rầy la mình xối xả Cái nư mà chứ dạ cũng xót xa Mình yêu hỡi! Ly trà mời hạ hoả Chút men tình khuây khoả đượm mặn mà Anh hãy uống thiết tha ngời cung toả Phút giây nầy "trổ quả ngát tinh hoa" Tình vạn kỷ dung hoà dù vạn ngả Trăm đoạn trường hỉ hả để phôi pha Ngoài song cửa ánh ngà đang lồ loã Chốn khuê phòng phím nhả khúc hoan ca! July 25, 2018 Tam Muội ** Bòn ca nói lái lại là BÀ CON
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (261) Em Khảy Tiếng Đàn Hỡi nàng cúi mặt, nét đan thanh! Khoan nhặt đàn tranh, nhẹ lắc cành Giữa nắng trưa hè oi ả bức Du dương thoang thoảng, mát hồn xanh! Dào dạt, êm êm, đượm thiết tình Như ngàn ánh mộng điểm trời xinh Tường Vi danh gọi, Tường Vi ảnh Hiền thục, chứa chan, một bóng hình Em trải tấc lòng qua cánh thơ Tha nhân, ý sống tự bao giờ Hoá thân làm gió, tan mây bạc Tỏa sáng không gian, giạt áng mờ Có lẽ rằng em cũng một lần Niềm thương, nỗi nhớ với bâng khuâng Rồi chiều hôm ấy quần u ám Phong vũ từ đâu kéo động tầng! Khiến cho rơi rụng đóa hồng thương Da diết, buồn đau trước đoạn trường Sắc thắm rạng ngời đan lối mộng Từng hồi lả tả, rải sầu tương… Bởi vậy cho nên hiểu thế nào Là sương nhỏ giọt dưới canh thâu Là tim héo hắt, khô dòng chảy Là tại vì sao sớm bạc đầu… Tiếng đàn em khảy ấm lòng tôi Đã mấy thu rồi một cánh bơi Giữa cõi mênh mông, bầu lộng gió Mệt nhoài, dã dượi, lắm chơi vơi! 7/8/2016 Nguyễn Thành Sáng Tiếng Đàn Trên Sông (Cảm Tác Cuộc Đời) Đò chiều ghé chợ nổi Cần Thơ Tấp nập thuyền ghe, khói dật dờ Rộn rã tiếng rao hàng nhộn nhịp Ngân vang đồng vọng dọc ven bờ Xập xình vỏ lãi, mái giầm khua Như những nông thôn vui được mùa Khoan nhặt mái chèo như mở hội Tưởng rằng tạo hoá đang nô đùa Hải điểu xoải hàng tung cánh bay Vượt ngàn hải lý hướng trời Tây Trường làng lũ trẻ ê a hát Bát ngát sông xanh buổi chợ đầy Rũ rượi đong đưa rặng liễu già Chập chùng bọt nước khởi hoàn ca Mái đình vọng lại âm da diết Đàn Nhị thê lương gió thoảng qua Khúc nhạc du dương buốt cõi lòng Tái tê khuấy động cả dòng sông Chạnh lòng dõi mắt hoài tìm kiếm Một dáng xanh xao giữa đám đông Cung vĩ đẩy sang bật tiếng đàn Hắt hiu thê thiết tựa lời than Vỡ uyên rẽ thuý u hoài khúc Rêu phủ hồn xuân, mộng võ vàng Não nề tâm sự lỡ yêu đương Trầm bổng thấp cao thấu đoạn trường Một thuở hiên ngang tràn sức sống Đời chiều bóng quạnh lạnh phong sương Dày dạn thăng trầm kiếp bể dâu Muộn phiền số phận dập vùi sâu Tiếng đàn u uất đau lòng khách Nức nở nỉ non, sóng bạc đầu Bến Bắc chiều nay sao lạnh lẽo Bâng khuâng bịn rịn ghịt đôi chân Dãi dầu sương gió thân phiêu bạc Thương kẻ li hương nghẹn lệ dâng Nắng nhạt nhá nhem đã tối trời Chân thời dượm bước dạ chơi vơi Bóng anh vất vưởng, tôi se sắt Quyến luyến nhìn nhau, mắt chẳng rời Bạn đường ơi hỡi! Phút nầy thôi Sào nhổ đò ngang lờ lững trôi Lòng đấy tim đây đành vĩnh biệt Lưng tròng khoảnh khắc quặn hồn côi.. Mong gặp lại nửa hồn xuân mộng Khoả lấp vào khoảng trống mênh mông! July 25, 2018 Tam Muội