Liên hệ quảng cáo: anh Nguyễn Long Khánh (mobile: 0907 707 171 - nick: nlkhanh - email: longkhanh1963@gmail.com)

VN-zoom: kẹo dâu.

Thảo luận trong 'Tản mạn' bắt đầu bởi khoahuynh1088, 15/10/09.

  1. khoahuynh1088

    khoahuynh1088 Active Member

    ... Ngốc... ơiiiiiiiii!!!!!!!!

    - Gì hở ? anh quay đầu lại sau nhìn nó..

    - Em mún ăn kẹo...

    - Ặc.. em cóa khìn không đấy ? 11h khuya..kẹo...đường quốc lộ ....em bảo anh đào đâu ra kẹo hở

    - Em cóc cần biết...em mún ăn kẹo cơ ....- nó vừa đấm vào lưng anh vừa lắc lư

    - Rồi..được rồi... kẹo - anh chạy xe từ từ lại.. nói với nó bằng cái giọng hoảng hốt... anh kiếm chỗ mua kẹo cho em

    - Hihi...nó cười bằng cái giọng đểu không thể tả... kẹo dâu nhá...

    - Đào đâu ra kẹo chứ - anh lẩm bẩm trong miệng

    - Em ứ biết...kẹo à .. nó phụng phịu

    - Con khìn vừa lì vừa bướng... anh mắng yêu nó...

    - Ờ thì thế đây..có ai mượn anh yêu đâu

    - Thế yêu mới lạ.. - nói rồi anh cười

    - Thấy ghét - nó ngúng nguẩy.. nhưng miệng thì nhoẻn cười... anh không thấy đc nó cười đâu..

    Chạy một quãng nữa... anh ghé vào 1 quán nước nhỏ bên đường... Ông chủ quán tròn xoe mắt khi thấy anh hỏi mua kẹo... mà đòi là kẹo dâu mới chịu... Anh lúng túng lôi vì ra trả tiền.. nó nhìn anh mà mắc cười không tả nổi...che miệng lại cười khúc khích...Anh thấy...anh nhìn nó bằng cái nhìn căm hờn ()

    Ngậm viên kẹo dâu ngọt lịm trong miệng...nó cứ nhoẻn cười tủm tỉm...mặt thì đỏ hồng lên...

    - 11h khuya... chắc tìm khắp cả VN này có mình em muốn ăn kẹo vào giờ này

    - Kệ em... em thích

    - Có ai bảo gì đâu..cái món ngọt như quỷ ấy mà em ăn đc... hay thật

    - Ăn hok..em cho anh 1 viên

    - Thôi

    - Ăn nè...nó mở viên kẹo sẵn...chờ anh nói..đưa tay đút tọt vào miệng anh... ngon hok nè

    - Ặc...bị ăn kẹo bất ngờ...anh loạng choạng tay lái

    - Cấm bỏ đấy...ăn hết cho em

    ...đành ngậm ngọt mà nuốt...

    ......Gió thổi táp vào mặt...vào tay nó... nó rụt cổ nép vào lưng anh

    - Sắp mưa thì phải

    - Đừng trù chứ...

    - Mưa thì mát chứ sao

    - Tới lúc ấy em lại bảo lạnh cho xem

    - Không dám...

    .... Gần tới đèo..trời mưa thật...Mưa hối hả... rào rào từng trận..

    Nó cắn môi...lạnh...nhưng nó hok muốn anh cười nó..Bỗng anh choàng tay ra sau..kéo nó sát lại vào lưng

    - Lạnh lắm đấy nhóc... ôm anh cho chặt

    - Chả cần..em thấy lạnh đâu...- nói vậy nhưng nó vẫn dựa sát vào lưng anh..tay thọc vào túi..kẹo anh mua cho nó vẫn còn 1 viên..nó nắm chặt..miệng nhoẻn cười..nó sẽ giữ viên kẹo này...mãi mãi

    .......

    - Mẹ..mẹ - nó gọi

    - Gì hở ?

    - Cái áo hôm qua của con đâu..cái áo khoác màu hồng ấy

    - Giặt rồi...

    - Ặc...nó chạy ra sau nhà...cái áo nằm vắt vẻo trên sào

    Nó đưa tay lục túi ...viên kẹo vẫn còn đó

    Phù...nó thở phào nhẹ nhõm... cho viên kẹo vào cái hộp nhỏ... Rồi nó cất..thật kĩ

    Long time......

    "Hình như...chúng ta.. đã hết rồi hở ngốc..em nhớ anh..nhớ nhiều lắm...em hận anh...em yêu anh nhiều lắm...tại sao lại gạt em hở...."

    Nó bấm send...tin nhắn thứ mười hai nó gửi cho anh...anh vẫn không trả lời

    Nước mắt nhè nhẹ vuốt má nó...nóng hổi...

    Gió thổi luồn qua cửa sổ...

    Nó lần lần kiếm chiếc hộp đựng viên kẹo dâu... mà anh mua cho nó

    ...nó cầm viên kẹo...

    - Chẳng lẽ..tình yêu của anh chỉ thế thôi sao ? nó khẽ lầm bầm...tay mở vỏ kẹo..

    ...Viên kẹo dâu

    ..tròn

    ...

    ... vỡ nát...
     

Chia sẻ trang này