Làm việc với Red-Loss Victoria Parnell - http://www.bettysplendens.com/red-loss--red-gain.html Những ví dụ về Red-Loss betta (J. Sonnier) Red-Loss [Mất-Đỏ] là một trong những thuật ngữ nữa mà bạn thấy xuất hiện trên trên các website và diễn đàn betta, nhưng hầu hết giải thích về hiện tượng này đều không rõ ràng hay thiếu chính xác. Thuật ngữ “Red-Loss” được đưa ra bởi Jim Sonnier, người tin rằng nó liên quan đến gien marble, và thực sự là một gien riêng vốn chịu trách nhiệm cho việc mất đỏ ở hầu hết cá marble. Ông gọi là nó là Red-Loss bởi vì bất kỳ màu đỏ nào được thấy ở marble non đều dường như biến mất khi cá trưởng thành. Bằng việc pha những cá này với cá cambodian và xanh lục, Sonnier có thể tạo ra một số pastel rất sạch, mà khi trưởng thành, hoàn toàn tránh được lỗi nhiễm đỏ (red fault). Phấn khích với những gì mà điều này có thể mang lại trong việc tẩy sạch những màu lỗi nhất định, gien Red-Loss được giới thiệu vào nhiều dòng màu, kể cả opaque. Vấn đề đang phiền lòng người yêu thích opaque là xu hướng màu trắng đơn sắc mỏng dần khi phát triển dòng cá, tạo ra cá thân-hồng thay vì trắng tinh, hay màu không lan tới mép vây. Việc cản opaque với xanh thép thuần đã điều chỉnh được sự cố, nhưng cũng mang theo xu hướng nhiễm đỏ ở vây bụng và vây hậu môn, cũng như mất dần gien Non-Red vốn bao gồm trong opaque. Việc sử dụng cá xanh thép với gien Red-Loss dường như mang lại tác dụng tuyệt vời, bởi lem đỏ điển hình vốn xuất hiện ở hậu duệ đã biến mất một cách kỳ diệu khi cá đạt độ tuổi triển lãm (show age), để lại một white opaque sạch hoàn hảo! Vấn đề tiềm ẩn là đôi khi gien Red-Loss đảo ngược tác dụng và quay lại trả đũa. Thất vọng với việc này, các nhà lai tạo gọi hiện tượng là “Red-Gain” (Tái-Đỏ) và bắt đầu cố quay lại để loại bỏ xu hướng đó khỏi dòng opaque của mình. Tuy nhiên, Red-Loss ở opaque đã lan rộng đến nỗi Opaque White nổi tiếng về việc có sự cố màu sắc bất thường này -- sự biến mất và tái xuất hiện sau đó của đỏ, mà chúng thường diễn ra quá bất ngờ đến nỗi nhà lai tạo cứ ngỡ những vạch đỏ ở vây là nhiễm trùng (septicemia) và không hiểu tại sao nó không đáp ứng với việc điều trị. Cellophane trước đây với “Red-Gain” [Tái-Đỏ, ngày nay người ta gọi đây là Koi betta!]. Giống như marble, gien Red-Loss dường như có tính trội (ngoại trừ đối với đỏ toàn thân) và thể hiện đa dạng (variably). Tôi tin là chúng được di truyền theo cách thức Mendelian bình thường, tuy nhiên mức độ lại cao bất thường (capricious). Khi sử dụng một cá Red-Loss trong chương trình lai tạo của mình, một tỷ lệ hậu duệ nhất định sẽ mang và thể hiện Red-Loss, tuy nhiên mức độ Red-Loss (mất đỏ một phần hay toàn phần) và khả năng thay đổi nó (cá có thể hiện Red-Gain?) không được dự đoán dễ dàng. ”Red-Gain” đang tác động Platinum [Bạch Kim]. Nhiều người cảm thấy gien Red-Loss được sử dụng và nhấn mạnh thái quá về mặt ưu điểm, tuy gien dường như có ảnh hưởng hữu ích đến các dòng pastel và ánh kim sẫm bằng việc loại bỏ lem màu mà không làm tổn hại chất lượng màu. Nhưng cảnh giác rằng gien có thể tàn phá một dòng cá đỏ bằng việc xả bỏ màu đỏ khi cá trưởng thành và để lại một con cá đen hay nâu nhợt nhạt. Ví dụ về Red-Loss ở một dòng đỏ. Những con này ra đời với màu đỏ đơn sắc, và rồi mất hết để trở thành thứ mà bạn thấy ở những hình này.
Trường hợp này có thể rơi vào "sự bật tắt của gene" (regulator gene hoặc regulatory gene - Gene điều hòa). Tùy theo quá trình phát triển hay điều kiện sống của cá mà gene sẽ hoạt động hay bất hoạt. Sự hoạt động của chúng liên quan việc tạo sắc tố đỏ ở cá. Nếu liên quan tới hình thành sắc tố thông thường là một nhóm gene được điều khiển bởi gene đứng trước nhóm gene này.